Tiểu Nông Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:46:59
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy nàng nghĩ kỹ xem nên thế nào ?" Cảnh Hàm Sơ cạn chén mâm xôi tửu, ánh mắt dừng Ứng Thanh Từ.
"Mở tác phường?"
"Ừm, mở tác phường quả thực là một lựa chọn tồi." Cảnh Hàm Sơ gật đầu, ở thôn quê, mở tác phường là một sự lựa chọn , hơn nữa, gần Hậu sơn, nguyên liệu cũng dễ tìm. Chỉ là...
"Vậy nàng từng nghĩ, mâm xôi tửu mà nàng ủ là độc nhất vô nhị tại Đại Lăng, thứ hai. Một khi xuất hiện, nhất định sẽ khơi dậy sự thèm của vô ."
Nếu chỗ dựa đủ mạnh, dù nàng mở tác phường, cũng nhất định sẽ dòm ngó, thậm chí thể gặp nguy hiểm.
"Không Tam ca đây ?"
Ứng Thanh Từ đột nhiên đầu , ánh mắt rơi .
Nghe lời của nàng, Cảnh Hàm Sơ bật nhẹ: "Tiểu nha đầu quả nhiên vô cùng tinh ranh."
"Vậy Tam ca nguyện ý chỗ dựa cho ?"
"Đương nhiên." Cảnh Hàm Sơ khẽ tiếng, chỗ dựa cho khác cũng chỗ dựa cho tiểu nha đầu mắt .
"Tam ca, yên tâm, sẽ để chịu thiệt."
Ứng Thanh Từ ngay từ đầu sẽ từ chối: "Đợi đến khi tác phường xây xong, sẽ chia lợi tức cho , ngũ ngũ phân (chia đôi) thế nào?"
"Sẵn lòng như ?"
Cảnh Hàm Sơ nhướng mày, ngờ Ứng Thanh Từ chia đôi lợi nhuận.
"Đương nhiên, là chỗ dựa lớn, ôm chặt lấy đùi thôi."
"Đại lão? Ôm đùi?" Đây là thứ ngôn ngữ quái gở gì ?
Ứng Thanh Từ chợt nhận Cảnh Hàm Sơ những từ , bèn phất tay áo: "Khụ, chỉ là ý chỗ dựa cho thôi."
"Hơn nữa, đợi tác phường xây xong, còn cần Tam ca giúp đỡ tiêu thụ. Nếu chỉ ở Nam Ninh phủ , lợi nhuận của chúng sẽ cao."
Ứng Thanh Từ ngay cả điều cũng nghĩ vô cùng rõ ràng. Nếu nơi tiêu thụ chỉ giới hạn ở Nam Ninh phủ, dù bán chạy, tiền kiếm cũng sẽ ít.
Cho nên, Ứng Thanh Từ mới tìm đến Cảnh Hàm Sơ. Nàng ở đây, phận cũng hề đơn giản, hơn nữa sự hiểu sâu sắc về tửu, hiển nhiên là chỗ dựa nhất.
Đương nhiên, cũng là vì tin tưởng , nên nàng mới tìm chỗ dựa.
"Tốt." Cảnh Hàm Sơ gật đầu.
Cũng bởi vì thấy viễn cảnh của mâm xôi tửu . Loại tửu uống cho thể, chỉ dựa điểm thôi, tuyệt đối sẽ săn đón.
Thứ hai, cũng thể chăm sóc nàng chu đáo, để khác bắt nạt.
"Hợp tác thể, nhưng hai thành là đủ ."
"Làm ? Như sẽ thiệt thòi mất!"
Ứng Thanh Từ trừng lớn mắt, dám tin, Cảnh Hàm Sơ còn lý lẽ từ chối khoản tiền trắng trợn thể nhận ?
"Không hề thiệt."
Giọng điệu của Cảnh Hàm Sơ cho phép phản bác: "Bằng , sẽ chỗ dựa cho nàng nữa ."
"Thôi ."
Ứng Thanh Từ gật đầu. Đại trượng phu nàng sẽ nghĩ thêm vài cách kiếm tiền, đến lúc đó cho Tam ca thêm là .
Cảnh Hàm Sơ hiện tại còn trong đầu Ứng Thanh Từ nghĩ nhiều như , còn nghĩ sẽ tìm thêm vài cách kiếm tiền để chia cho .
Nếu , nhất định sẽ dở dở .
Dẫu , thiếu tiền.
Việc chỗ dựa cho nàng, cũng chỉ vì đó là nàng.
Mâm xôi tửu ủ xong, tối nay đương nhiên để cả nhà nếm thử.
Đương nhiên, Ứng Thanh Từ cũng quên lời với Tần Tuệ Nương khi mượn cái chày giã gạo của nàng .
Nàng rót một cái thùng nhỏ (kích cỡ ống tre, dài mười bốn phân, đường kính mười phân), cầm sang nhà bên cạnh.
Tần Tuệ Nương về nhà thì gặp ngay Ứng Thanh Từ.
"Tiểu Lục?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-nong-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-84.html.]
"Thẩm tử Tuệ Nương, thím về ?" Ứng Thanh Từ cũng ngờ trùng hợp như : "Thím cầm lấy , Thẩm tử Tuệ Nương."
"Đây là cái gì?"
"Đây chính là mâm xôi tửu mà đây, ủ xong , mang qua để thím nếm thử."
"Tửu?" Tần Tuệ Nương mở to mắt, cứ tưởng ban đầu nàng chỉ đùa thôi, ngờ ủ thành công?
"Vậy nếm thử kỹ càng mới ."
Ứng Thanh Từ , đưa xong thì rời .
Về phần Tần Tuệ Nương, ánh mắt chút phức tạp về bóng lưng Ứng Thanh Từ rời , cầm cái thùng nhỏ về nhà.
Hứa Tam Cường hôm nay lên núi, ở nhà. Thấy Tần Tuệ Nương trở về, mặt nở nụ .
"Tuệ Nương, nàng về ."
Tuy nhiên, xong lời , nhận thấy điều đúng. "Tuệ Nương, nàng ? Còn nữa, thứ nàng cầm tay là gì thế?"
"Cái là tửu Tiểu Lục mới cho ?"
"Tửu?" Hứa Tam Cường cau mày: "Tiểu Lục cho nàng tửu gì?"
"Đây là tửu Tiểu Lục tự ủ... gọi là gì nhỉ..." Tần Tuệ Nương nhíu mày suy nghĩ: " , gọi là mâm xôi tửu."
"Đây là mâm xôi tửu do nàng tự ủ, là để chúng nếm thử."
"Tiểu Lục... còn ủ rượu ?"
Ứng Vượng Trụ và mâm xôi tửu bàn, trong mắt đầy vẻ dám tin.
Trước đây Ứng Thanh Từ cũng với họ trong vò đựng là rượu, bọn họ cứ tưởng đó là thứ gì khác mà Ứng Thanh Từ cất giữ, ngờ là tửu.
"Biết một chút." Ứng Thanh Từ gật đầu, dậy rót cho mỗi một chén rượu.
"A gia, A nãi, mau nếm thử xem, ngon ?"
‘Hụ ~’
Ứng Vượng Trụ uống một ngụm, mắt lập tức sáng lên. "Hảo tửu!"
Loại tửu tuy liệt tửu (rượu mạnh), nhưng mang theo sự mềm mại, uống miệng, xuống bụng, mang theo một cảm giác ấm áp, khiến sự mệt mỏi cả ngày của ông đều tiêu tan ít.
"Quả thật là hảo tửu, còn ngon hơn nhiều so với những loại chúng từng uống đây!"
Trước đây tửu bọn họ uống đều là những loại kém chất lượng, dù trong nhà nghèo khó, ngay cả rượu uống cũng chỉ là khi ăn cỗ, uống tại nhà .
cũng thể so với loại tửu mà bọn họ đang uống bây giờ.
"A gia, A nãi, thấy nếu chúng mở một tác phường, chuyên tâm ủ loại mâm xôi tửu ?"
"Mở tác phường?"
Lời của Ứng Thanh Từ dứt, ánh mắt của cả nhà họ Ứng đều đổ dồn về phía nàng.
Câu của nàng dấy lên một cơn sóng lớn trong lòng .
" , A gia."
"Một phần đất hoang chúng mua về thể trồng mâm xôi, như chúng thể đủ nguyên liệu thô. Trong núi cũng mâm xôi nên còn thể tiết kiệm một phần nguyên liệu."
"Về phần tác phường, chúng thể xây dựng gần ngôi nhà mới. Ở đó hai mươi mẫu đất hoang, thể xây thêm một cái tác phường."
"Ta đồng ý với lời của Lục nhi!" Hoàng Tuyết Thảo là lên tiếng tiên. Thu nhập hiện tại của gia đình đều là do Ứng Thanh Từ kiếm , bà đương nhiên đồng ý.
"Hơn nữa, tửu Lục nhi ủ ngon như , thích nhất định sẽ nhiều!"
"Được, cứ xây tác phường!"
Ứng Vượng Trụ cũng vỗ bàn quyết định, xây dựng tửu phường.
Tuy nhiên, việc xây dựng tác phường tạm thời cần vội, đợi đến khi ngôi nhà mới của bọn họ xây xong, Ứng Thanh Từ chuẩn bắt đầu xây dựng tửu phường.
"Sau , gia đình chúng cũng là tác phường ."
Tạm thời bàn đến chuyện ăn , nhưng việc thể xây dựng tác phường là điều mà đây bọn họ từng dám nghĩ đến.