Tiểu Nông Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 66: Trương Mậu Thăng

Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:14:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Ứng Song Tùng đầu Hoàng Tuyết Thảo. Nghe câu hỏi , mới nhớ hôm nay bọn họ bán khoai mài.

Nghĩ đến tiền trong túi, và cả lời của chưởng quỹ Hồi Xuân Đường, mặt Ứng Song Tùng khỏi lộ vẻ nhẹ nhõm.

“Nương. Bọn trong .”

Ứng Song Tùng đút tiền , trong phòng. Thấy Hoàng Tuyết Thảo và những khác đều , ông vội vàng bước tới đóng cửa .

Thấy bộ dạng cẩn thận quá mức của , Hoàng Tuyết Thảo cùng đều ngơ ngác. Lão Tam ? Tại đóng cửa?

Tuy nhiên, cần bọn họ hỏi. Rất nhanh, bọn họ lý do.

Xoảng ——

Tiếng bạc tiền rơi vãi bàn. Cả nhà đống tiền đồng và mấy thỏi bạc vụn một, hai lượng bàn, rơi im lặng.

thứ bắt mắt nhất vẫn là thỏi bạc nén hình nguyên bảo lớn, ở vị trí dễ thấy nhất bàn, khó để thấy.

Vẫn là Hoàng Tuyết Thảo phá vỡ sự im lặng .

“Lão Tam, tiền là do bán khoai mài mà ?”

Bà đưa tay , run rẩy chỉ tiền bàn, đặc biệt là thỏi nguyên bảo lớn .

Không thể tin , khoai mài bán nhiều tiền đến .

“Không , Nương, mấy thứ mới đúng.” Ứng Song Tùng đưa tay chỉ tiền đồng và bạc vụn bàn.

“Vậy còn cái ?”

Không nghĩ đến điều gì, sắc mặt Hoàng Tuyết Thảo lập tức sa sầm xuống.

Thấy sắc mặt nương chùng xuống, Ứng Song Tùng đoán chắc chắn bà nghĩ sai, vội vàng mở lời giải thích.

“Cái là Tiểu Lục đưa, là tiền con bé khám bệnh mà .”

“Từ nhi?”

“Tiểu Lục?”

“Khám bệnh?”

Vài giọng đồng thời phát , dị khẩu đồng thanh, ánh mắt cũng cùng lúc đổ dồn lên Ứng Thanh Từ.

, Nương, ...”

Cả Ứng Song Tùng bỗng trở nên kích động, kể chuyện Ứng Thanh Từ cứu Hồi Xuân Đường, đó giúp một vị tiểu thư quý nhân khám bệnh chữa mặt, tất cả đều ông thuật từng chi tiết.

Mọi nhà họ Ứng xong, ai nấy đều lộ vẻ tự hào.

“Từ nhi nhà chúng thật lợi hại, ngoài chỉ một lát kiếm mười lượng bạc mang về.”

Hoàng Tuyết Thảo cũng đầy tự hào Ứng Thanh Từ. Ứng Song Tùng gật đầu phụ họa, nữ nhi của ông quả thật lợi hại.

“Khoai mài bán hơn một lượng bạc ư?”

Ứng Song Trúc lúc cũng kêu lên một tiếng kinh ngạc.

Vừa sự chú ý của tất cả đều thỏi nguyên bảo lớn mà Ứng Song Tùng lấy thu hút, nên căn bản để ý khoai mài rốt cuộc bán bao nhiêu tiền.

Bây giờ thấy tiếng kêu kinh ngạc của Ứng Song Trúc, mới phản ứng . Ánh mắt đổ dồn lên đống tiền đồng bàn, Hoàng Tuyết Thảo cũng mở lời như hiểu .

“Đây là tiền bán khoai mài ?”

Động tác hút tẩu trong tay Ứng Vượng Trụ cũng khựng , ánh mắt rơi xuống tiền bạc bàn.

.” Ứng Song Tùng gật đầu, "Khoai mài tươi năm văn tiền một cân, khoai mài chế biến tám văn tiền một cân. khoai mài nhà chúng phẩm chất , nên chưởng quỹ trả sáu văn một cân cho ."

“Chưởng quỹ còn , khoai mài nhà chúng ông đều hết, hơn nữa, càng nhiều càng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-nong-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-66-truong-mau-thang.html.]

Khi Ứng Song Tùng đến chuyện , ngữ điệu mang theo vẻ nhẹ nhõm.

“Thật ?”

Hoàng Tuyết Thảo và Ứng Vượng Trụ lời , lập tức ngẩng đầu lên. Bọn họ rõ, ngọn núi còn ít khoai mài. Nếu hái hết về, đó sẽ là một khoản thu nhập nhỏ.

“Nãi, là thật đó. Sau , chúng thể đào hết khoai mài còn , đến lúc đó cũng thể giải quyết tình thế cấp bách của chúng .”

Căn nhà mà gia đình nàng xây, một trăm lượng bạc thì thể xong xuôi. Hơn nữa, còn cần đóng đồ đạc, tiến hành trang trí các kiểu, cứ thế thì tiền trong nhà cũng sẽ tiêu hao gần hết.

khoản thu nhập từ việc bán khoai mài , thể giảm bớt nhiều tình hình cấp bách của gia đình.

Vậy thì, tiếp theo, chính là lúc nên chuẩn vật liệu xây dựng, và mời thợ đến dựng nhà.

Không bên phía thôn trưởng thế nào . Ứng Thanh Từ quyết định, vẫn nên đích xem một chuyến. Dù , mời là bọn , cần thể hiện thành ý.

Nhà họ Trương

Khi Hứa Truyền Cường bước tới nhà họ Trương, xung quanh vô cùng vắng vẻ, ngay cả tiếng trẻ con cũng thấy.

ông thở dài một , đưa tay đẩy cửa bước .

Vừa bước chân , bắt gặp Mã Liên Hoa, tức là thê tử của Trương Mậu Thăng, đang rửa rau trong sân.

Khi thấy thôn trưởng, trong mắt nàng rõ ràng lóe lên vẻ kinh ngạc. “Thôn trưởng, tới đây?”

“Mời trong.” Vừa dứt lời, nàng định mở miệng thì thấy Trương Mậu Thăng từ trong phòng.

“Đương gia, thôn trưởng tới.”

Trương Mậu Thăng thấy thôn trưởng, thần sắc mặt cũng nhàn nhạt, biểu cảm dư thừa.

ông mang nước . Thôn trưởng đối diện, thấy thần sắc của ông, Hứa Truyền Cường thầm thở dài.

“Mậu Thăng, chuyện qua lâu như , cũng nên buông xuống .”

Hứa Truyền Cường xong câu , Trương Mậu Thăng liền mắt đỏ hoe .

Thấy bộ dạng của , Hứa Truyền Cường cũng sợ hãi, mà tiếp tục mở lời: “Nếu Tiểu Đấu thấy dáng vẻ hiện tại của phu thê hai ngươi, lòng nó cũng sẽ an .”

Nhắc tới Trương Tiểu Đấu, Mã Liên Hoa vốn đang bận rộn trong sân cũng đỏ hoe mắt, nàng đưa tay lau khóe mắt .

“Chính là vì Tiểu Đấu, phu thê hai ngươi càng sống cho thật .”

Tiểu Đấu nhà , chẳng lẽ cứ thế mà mất mạng vô ích ?”

“Ta các ngươi vì chuyện năm xưa mà trong lòng ôm hận, nhưng các ngươi thể đ.á.n.h đồng tất cả . Ví như nhà họ Ứng, cả nhà họ đều là .”

Hứa Truyền Cường thở dài. ông thời gian , việc dân làng cố ý vô ý xa lánh nhà họ Ứng đều thể tách rời khỏi hai vợ chồng Trương Mậu Thăng. Dù bọn họ can thiệp lưng, thì bọn họ cũng liên quan.

Trương Mậu Thăng mặt đơ , : “Ta sai. Thôn trưởng, dám , bọn họ vì ngọn núi phía ?”

“Đương nhiên , bọn họ là dân tị nạn do đại nhân huyện lệnh sắp xếp đến.”

“Vậy tại bọn họ tới lên núi ? Nếu bọn họ ý đồ gì khác, sẽ tin!”

Nếu là đây, Hứa Truyền Cường thấy nhà họ Ứng lên núi , trong lòng ông chắc chắn cũng sẽ nghĩ ngợi nhiều. nhà họ Ứng là do đại nhân huyện lệnh sắp xếp tới, mà vị huyện lệnh đại nhân hiện tại là một vị quan , sẽ chuyện như .

Mặt khác, vì ông từng tiếp xúc với nhà họ Ứng, ông tin tưởng nhân phẩm của họ. “Ta từng tiếp xúc với bọn họ. Có lẽ bọn họ núi vì một thứ gì đó, nhưng dám khẳng định, tuyệt đối vì cái gọi là bảo tàng .”

Điểm , Hứa Truyền Cường vẫn vô cùng chắc chắn. Trương Mậu Thăng lời , ánh mắt thẳng , khiến Hứa Truyền Cường cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng.

“Mậu Thăng, bất luận thế nào, ngươi là thôn dân Thanh Dương Thôn. Với tư cách là thôn trưởng, hy vọng phu thê hai ngươi thể sống cho thật .”

“Lần đến nhà ngươi, là vì nhà họ Ứng cần xây nhà. Nhà ngươi đời đời là thợ thủ công, hiện tại cuộc sống khó khăn, việc trong thôn, cũng mong ngươi cân nhắc một chút.”

“Ta sẽ nhận . Thôn trưởng, mời về.” Trương Mậu Thăng lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách.

 

Loading...