Tiểu Nông Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 100: Náo Loạn
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:18:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta sẽ giúp ngươi, vả , ngươi như chẳng lẽ sợ phu tử Tùng Dương Thư viện ?” Đinh Phàm vẻ mặt cam lòng Trương Tử Hào đối diện, đáy mắt tràn ngập phẫn nộ.
“Xuy, thì ?” Trương Tử Hào lạnh một tiếng, dựa phận của , còn đấu với ?
“Chỉ thể trách ngươi xuất bần tiện, chỉ là một tiện dân nho nhỏ, cũng dám nổi trội?”
“Con sinh đều bình đẳng, bọn cũng quyền học tập, ngươi dựa mà quyền ngăn cản bọn ?”
“Ta ngăn cản ?” Trương Tử Hào nhạo một tiếng, trong mắt đầy vẻ ngông cuồng: “Ta đây chẳng đặt quyền quyết định tay các ngươi ? Đi , chẳng đều do các ngươi tự quyết định ?”
“Ngươi!”
Đỗ Thao vẻ mặt phẫn nộ, đối với hành vi vô liêm sỉ như của Trương Tử Hào, quả thực nổ tung vì tức giận.
từng thấy qua nào trơ trẽn đến mức , rõ ràng trong lời tràn đầy uy hiếp, hiện tại còn đường đường chính chính những lời như ?
“Đinh , ngươi đừng sợ, chuyện vốn là của Trương Tử Hào, cùng lắm thì chúng trực tiếp tìm phu tử phân xử.”
Nghe lời , Trương Tử Hào lạnh một tiếng, tìm phu tử? Cũng xem bọn họ bản lĩnh đó !
Quả nhiên, Đinh Phàm thấy chữ "phu tử" thì sắc mặt đại biến, Đỗ Thao cũng tái mặt, bọn họ há , Trương Tử Hào sớm mua chuộc phu tử .
Vừa khéo, lúc bóng che chắn phía rời , lộ bộ khuôn mặt của Đinh Phàm. Tạ Vãn Vân vô tình ngẩng đầu, khi thấy nam tử đối diện, ánh mắt nàng chợt lóe lên sự kinh ngạc.
“Phách!”
Nàng kìm , bàn tay đặt mạnh lên lan can, lập tức giận dữ xông xuống lầu.
Ứng Thanh Từ thấy , thần sắc chút sững sờ. Lần đầu gặp Tạ Vãn Vân, nàng vẫn là một cô gái ít , phần nội liễm, chỉ một thời gian ngắn gặp, nàng trở nên nóng nảy, hấp tấp như ?
Hay đây mới là bản tính thật của nàng?
Tuy nhiên, lúc nàng kịp nghĩ nhiều. Tạ Vãn Vân đang khí thế ngất trời xuống, nàng lo lắng sẽ xảy chuyện gì, cũng vội vàng theo.
“Tùng Dương Thư viện loại cặn bã như ngươi!”
“Tiểu nương tử từ tới, dám ăn hàm hồ mặt bổn công tử!”
Trương Tử Hào thấy giọng đột ngột, khỏi sửng sốt, khi thấy Tạ Vãn Vân, mắt sáng rực lên.
Tuy nàng đang che mặt bằng một tấm mạng che, nhưng đôi mắt nàng vô cùng linh động, thu hút sự chú ý của khác.
“Không ngờ phẩm hạnh của học tử Tùng Dương Thư viện thấp kém đến thế, dám giữa ban ngày ban mặt uy h.i.ế.p hàn môn học tử, đúng là bản lĩnh lớn!”
Ứng Thanh Từ bước xuống, thấy Tạ Vãn Vân cãi với , nàng nhéo nhéo mi tâm, tiến tới.
“Cô nương lời chẳng quá khó ?”
Trương Tử Hào sắc mặt trầm xuống, nếu thấy nàng chút dung nhan, thì để nàng yên lành ở đây. Hơn nữa, dáng vẻ của nàng, hẳn cũng chút phận.
“Vị công tử rõ ràng đang ngươi bức ép!”
“Xuy! Giữa thanh thiên bạch nhật, chỉ vài câu, còn quyết định thì do .”
“Ngươi!” Tạ Vãn Vân ngờ da mặt Trương Tử Hào dày đến .
Ứng Thanh Từ đến bên cạnh Tạ Vãn Vân: “Vãn Vân.”
“Thanh Từ.” Tạ Vãn Vân thấy Ứng Thanh Từ, hiểu , nỗi ấm ức trong lòng đều trào dâng.
Trương Tử Hào thấy bóng dáng Ứng Thanh Từ, nhất thời mắt sáng rực lên. Hiện tại Ứng Thanh Từ thoát khỏi vẻ gầy gò khi chạy nạn , trở nên tròn trịa hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng dần lộ nét, hình dáng của một mỹ nhân.
“Vị cô nương là ai?”
Nghe thấy giọng của Trương Tử Hào, Tạ Vãn Vân liếc một cái thật dài.
“Liên quan gì đến ngươi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-nong-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-100-nao-loan.html.]
Mặt Trương Tử Hào lập tức dài , “Cô nương nhất đừng xen chuyện !”
Nói xong, ánh mắt rơi hai vị thư sinh đối diện.
“Đinh Phàm, Đỗ Thao, bổn công tử khuyên hai ngươi suy nghĩ cho kỹ, bằng , đừng trách bổn thiếu gia tâm ngoan thủ lạt.”
Ứng Thanh Từ liếc thanh niên đối diện, chỉ tướng mạo kẻ , qua những lời trao đổi vụn vặt giữa họ, nàng hai đang tên công tử ngang ngược chèn ép.
“Thanh Từ—” Tạ Vãn Vân đưa tay kéo tay áo Ứng Thanh Từ, trong mắt mang theo vẻ cầu xin.
Nàng khẽ nhíu mày, chẳng lẽ hai liên quan gì đến Vãn Vân, nên mới khiến nàng bận tâm như ?
Nghĩ đến đại ca của , nếu ở bên ngoài chịu uy hiếp, ánh mắt Ứng Thanh Từ khẽ biến đổi.
“Vị công tử , kỳ thi của Tùng Dương Thư viện cũng từng qua. Lần Vu Sơn trưởng chiêu thu tử là chuyện ai cũng rõ, nhưng nếu để ngài chuyện xảy tại đây hôm nay, rằng trong Tùng Dương Thư viện còn những kẻ khẩu Phật tâm xà như , ngài sẽ nghĩ gì?”
“Ngươi dám uy h.i.ế.p !”
“Công tử đùa , chỉ sự thật mà thôi. Vu Sơn trưởng chiêu thu tử, tự nhiên là những học trò tác phong chính trực, học thức uyên bác.”
“Xuy, ngươi là một nữ tử nhỏ nhoi, chẳng lẽ còn thể gặp Sơn trưởng ?”
Lúc đầu Trương Tử Hào lời , quả thực nàng dọa cho giật , nhưng khi thấy trang phục nàng, lạnh một tiếng.
Với cách ăn mặc , rõ ràng trong gia tộc lớn nào.
“Thánh nhân từng dạy: Con sinh đều bình đẳng, phân sang hèn. Tuy rõ ngươi cùng hai vị công tử ân oán gì, nhưng hiện đang giữa chốn đông , vả , thấy hai vị công tử hề chuyện với ngươi, cớ gì ngươi ép quá đáng.”
“ , nếu ngươi còn tiếp tục loạn ở đây, sẽ tới Tùng Dương Thư viện với Vu Tu Bác Sơn trưởng!”
Tạ Vãn Vân , mắt sáng rực, nàng nghĩ , đây đúng là một cách !
“Tốt, lắm!” Trương Tử Hào sắc mặt đại biến, nếu chuyện thật sự tới cửa Tùng Dương Thư viện, sẽ phát triển thế nào. Nếu lớn chuyện...
“Đinh Phàm, Đỗ Thao, chúng còn gặp dài dài!”
Nói xong, Trương Tử Hào liền dẫn theo tùy tùng rời khỏi Thiên Hương Lâu.
Vừa khỏi Thiên Hương Lâu, Trương Tử Hào thể cam tâm từ bỏ. Hắn tức giận tiểu lâu la bên cạnh, cất lời:
“Đi, mau điều tra cho rõ ràng! Hai nha đầu thối tha ở Thiên Hương Lâu hôm nay là ai!”
Đáy mắt Trương Tử Hào lóe lên vẻ độc ác, bất kể là ai, dám đắc tội với , nhất định sẽ khiến các nàng chịu nổi!
“Dạ!”
Tiểu lâu la thấy lời Trương Tử Hào mang theo tức giận, cũng dám tiến lên trêu chọc , vội vàng đáp lời.
Thiên Hương Lâu
Sau khi Trương Tử Hào rời , Đỗ Thao về phía Đinh Phàm bên cạnh, thở dài một , đó, mặt nở một nụ khổ, hai Ứng Thanh Từ đối diện.
“Đa tạ hai vị cô nương.”
“Không cần khách khí.”
Tạ Vãn Vân gì, ánh mắt nàng lúc đang rơi Đinh Phàm với vẻ mặt đờ đẫn bên cạnh. Ứng Thanh Từ khẽ nhướng mày, ngay cả Đỗ Thao cũng chút kinh ngạc Tạ Vãn Vân.
“Đinh ?”
Đỗ Thao vội vàng giơ tay vỗ Đinh Phàm một cái. Đinh Phàm cảm nhận động tĩnh, vội vàng hồn.
“Đa tạ hai vị cô nương.”
“Ngươi nhận ?”
Cùng lúc đó, Tạ Vãn Vân cất lời với giọng điệu chút thất vọng.