THỰC TẬP SINH TỐ TÔI ĂN HOA HỒNG CỦA CÔNG TÔI - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-18 06:36:21
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 5

 

Sếp tức đến mức đập mạnh xuống giường bệnh:

 

bảo cô tiết kiệm, chứ bảo cô dùng mạng mà tiết kiệm!”

 

“Bình thường hống hách thế, còn tưởng cô bản lĩnh gì! Dám lấy hải sản tẩm độc mà đãi khách! Cô cho tù luôn chắc?!”

 

Vừa xong…

 

Giang Tranh Tranh đúng lúc ngang qua cửa phòng bệnh.

 

Sếp liếc thấy cô , lập tức quát lớn:

 

“Giang Tranh Tranh! Vào đây ngay!”

 

Giang Tranh Tranh ngoài cửa run lên một cái, mặt mày trắng bệch.

 

lê từng bước một phòng.

 

Vừa định mở miệng thì sếp chỉ thẳng mặt cô , mắng như tát nước:

 

“Cô ! Cô tìm cái nhà hàng rách nát ở ? Hải sản ngâm formalin là chuyện gì?! Cô ăn nên đụng một miếng đúng ?!”

 

Bị chất vấn như , nước mắt Giang Tranh Tranh lập tức trào .

 

“Sếp, em cố ý! Em lừa mà!”

 

bắt đầu đổ tội cho khác:

 

“Ông chủ nhà hàng đó là cách bảo quản đặc biệt, còn bảo đảm ăn … Em nghĩ tiết kiệm ngân sách nên mới đặt… Em thật sự đó là formalin!”

 

bên cạnh bật lạnh:

 

“Cô cảm, uống t.h.u.ố.c kháng sinh nên ăn hải sản thì , cái đó tự cô ?”

 

“Nếu thật sự , chuẩn sẵn lý do để né món hải sản?”

 

“Còn nữa, cô vô tội thì đưa lịch sử trò chuyện với chủ nhà hàng xem?”

 

Cái lý do vá víu ai tin chứ?

 

Tiếng của Giang Tranh Tranh chợt nghẹn .

 

trở nên kích động, hét mặt :

 

! Là cô cố ý hại !”

 

“Là cô xúi giục lưng, ép dùng ngân sách ít ! Nếu thể vì tiết kiệm mà chọn nhà hàng như thế chứ?!”

 

“Là cô khiến công ty thiệt hại đấy!”

 

công nhận khả năng đổ thừa của cô đúng là ai bằng.

 

Nơi công sở đúng là đơn giản thật, nhưng cũng đến mức ai cũng ác độc như thế.

 

tức buồn :

 

ép cô giảm ngân sách? Không chính cô chỉ cần một nửa ngân sách của là đủ ?”

 

Giang Tranh Tranh vẫn phục:

 

“Sếp cho cô 300 tệ/, đến lượt chỉ còn 25…!”

 

Nói đến nửa câu, cô đột nhiên nhớ gì đó, lời nghẹn .

 

thở dài:

 

với cô từ đầu : công ty ăn , sếp chỉ cho 50 tệ/. Là cô tin.”

 

Giang Tranh Tranh há miệng, nhưng gì.

 

Trong mắt tràn đầy ngỡ ngàng.

 

lúc , bên ngoài hô to:

 

“Tổng giám đốc Vương tỉnh !”

 

Sếp kích động, rút kim truyền định bật dậy.

 

Chưa bao lâu, chạy :

 

“Tổng Vương , hợp đồng đó hủy bỏ! Ông cũng bảo khỏi cần đến thăm nữa…”

 

đầu

 

Thấy sếp đổ rầm xuống đất, bất tỉnh nữa.

 

Cả hành lang náo loạn.

 

Bản hợp đồng vốn trong tầm tay giờ hủy.

 

Điều đó đồng nghĩa dòng tiền của công ty sẽ đứt đoạn.

 

Các cổ đông chắc chắn sẽ chất vấn trách nhiệm của sếp.

 

Tiền thưởng cuối năm của phòng kinh doanh cũng coi như tan theo mây.

 

Và tất cả chỉ vì một buổi team building.

 

Sếp cúi đầu, đầy hối hận:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuc-tap-sinh-to-toi-an-hoa-hong-cua-cong-toi/chuong-5.html.]

“Sớm để Giang Tranh Tranh tẩy não…”

 

Và tất cả những chuyện

 

Cần chịu trách nhiệm.

 

Người đó đương nhiên là Giang Tranh Tranh.

 

Còn về cái gọi là quan hệ chống lưng mà đồn thực chất chỉ là một hiểu lầm.

 

Chuyện là:

 

Trưởng phòng kinh doanh vốn là nhát việc, sợ rắc rối.

 

Trước đây phòng kinh doanh nhiều nhân tài, khiến ông lo vị trí trưởng phòng của giữ nổi.

 

Khi loáng thoáng vài lời đồn ông liền tưởng Giang Tranh Tranh hậu thuẫn mạnh.

 

phàn nàn, ông đều cố ém xuống.

 

Thế là tin đồn Giang Tranh Tranh chống lưng mới truyền và… dần tin là thật.

 

Trong cuộc họp công ty, sếp chính thức công bố kết quả xử lý Giang Tranh Tranh:

 

Sa thải Giang Tranh Tranh.

 

Đồng thời khởi kiện cô vì gây thiệt hại cho công ty.

 

Giang Tranh Tranh nổ tung ngay tại chỗ.

 

chỉ thẳng mặt sếp, đôi mắt đỏ ngầu, bộ dạng như sẵn sàng liều mạng:

 

“Dựa cái gì?! Dựa việc ông là sếp ?”

 

“Rõ ràng lúc đầu trình dự toán 150 tệ/, là chính ông ép xuống còn 25 tệ!”

 

“25 tệ mua cái gì? Hải sản tươi? Nhà hàng cao cấp?”

 

“Ông rõ điều đó là thể! Nếu ông dùng khích tướng, thể đồng ý?!”

 

càng càng kích động, nước bọt b.ắ.n tung mặt bàn:

 

“Giờ xảy chuyện, ông đổ hết lên đầu ?!”

 

“Sao ông chuyện là do ông keo kiệt đến tận xương?”

 

“Tất cả là do lòng tham của ông gây , liên quan gì ?!”

 

Nói , cô sang chỉ mũi , gào lên:

 

“Còn cô! Giờ hiểu ! Cô với ông thông đồng với , cố tình gài bẫy đúng ?”

 

“Đồ tiện nhân! Có cô với ông ngủ với nên ông mới bênh cô đúng ?”

 

“Hai cùng một giuộc, tưởng tất cả chúng đều ngu chắc?!”

 

Đồng nghiệp khác chịu nổi nữa, lập tức phản bác:

 

“Cô còn mặt mũi ? Lúc đầu ai là vu oan chị Tề Lâm ăn hoa hồng?”

 

“Tự chuốc lấy họa còn đổ cho khác.”

 

Sắc mặt sếp đen thui.

 

Ông đập mạnh xuống bàn, bật dậy, gầm lên:

 

“CÔ IM MIỆNG CHO TÔI!”

 

“Lúc đầu ai là vỗ n.g.ự.c ?!”

 

“Ai thế hệ mới hiểu rõ nhất cách dùng ít tiền để việc lớn? Ai nằng nặc đòi tranh việc với Tề Lâm?!”

 

“Nếu cô ba bốn lượt đến tìm , chắc chắn , dám giao việc cho cô ?!”

 

“Giờ hỏng chuyện, còn dám trách khác?!”

 

Hoá là như .

 

cúi mắt, gì.

 

Khi Giang Tranh Tranh cướp nhiệm vụ , thể nào cũng vấn đề.

 

Chỉ ngờ nghiêm trọng đến mức .

 

Giang Tranh Tranh còn tiếp tục c.h.ử.i thì thì hai bảo vệ bước nhanh , kẹp lấy hai bên tay cô .

 

giãy giụa, hét đến khản giọng:

 

“Các dựa gì bắt ! sẽ kiện các ! Kiện cái công ty rách nát !”

 

Tiếng gào mỗi lúc một xa.

 

Đến khi cửa phòng họp đóng .

 

Không gian cuối cùng mới trở nên yên tĩnh.

 

Ở cuối cuộc họp.

 

Sau chuyện , cũng rõ con của sếp.

 

đề xuất từ chức.

 

 

Loading...