THỰC TẬP SINH TỐ TÔI ĂN HOA HỒNG CỦA CÔNG TÔI - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-11-18 06:36:20
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-18 06:36:20
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chương 4
Nói xong, cô đến cạnh , ghé sát tai thì thầm:
“Ai đó chuẩn cuốn gói nhé~”
khi phục vụ mang từng dĩa hải sản …
Cả phòng nổ tung.
“Ôi trời, đây là cua hoàng đế ?”
“ vốn chẳng dám kỳ vọng gì… nhưng mà món đỉnh thật!”
“Cá mú đen, mú xanh, bào ngư, vi cá, lươn… khoản còn ngon hơn gấp chục chị Tề Lâm đặt nữa !”
Sếp và tổng giám đốc Vương cũng sáng mặt lên một chút.
Hiển nhiên là hài lòng.
thắc mắc bèn hỏi:
“Tranh Tranh, món ăn sang như thế … thật sự vượt ngân sách ?”
…
Nghe chất vấn, ánh mắt Giang Tranh Tranh lóe lên một tia chột .
cô lập tức lấy vẻ bình tĩnh:
“Chị Tề Lâm cứ yên tâm, trong ngân sách sếp đưa, còn tiết kiệm khối tiền đấy ạ!”
Sếp cũng gật đầu, ánh mắt đầy tán thưởng, khen cô ngay mặt :
“Giỏi lắm! Công ty đúng là cần năng lực như Tranh Tranh.”
Sau vài lời xã giao, bắt đầu ăn.
Ai cũng ăn ngấu nghiến như đói ba ngày.
Chỉ riêng Giang Tranh Tranh yên, từ đầu đến cuối chỉ gắp mấy món nguội.
Hải sản thì đụng một miếng nào.
Mọi đang mải ăn, chẳng ai chú ý cô .
thấy kỳ lạ:
Người sắp xếp menu mà ăn? Trừ phi… vấn đề gì đó?
hỏi:
“Giang Tranh Tranh, cô ăn?”
Cô liếc như thể nhiều chuyện.
Lúc mới để ý, qua.
Ánh mắt Giang Tranh Tranh chợt thoáng chút tức tối, cô :
“Ai da, mấy hôm nay lo vụ , lỡ cảm, đang uống t.h.u.ố.c kháng sinh, bác sĩ bảo ăn hải sản.”
Mọi tiếc nuối giùm cho cô .
Sếp ở gần đó cũng thấy, còn khen vài câu.
càng lúc càng cảm thấy đúng.
kiếm cớ vệ sinh, lén vòng phía bếp.
Vừa mở cửa thì một mùi còn khủng khiếp hơn phía ngoài lập tức ập tới.
Mùi ôi thiu của hải sản trộn lẫn với một mùi hóa chất sắc lẹm khiến cay mắt đến mức nước mắt chảy .
định thần kỹ thì liền sững .
…
Trên bàn chế biến, vứt lộn xộn chừng hơn mười túi nylon đen.
Miệng túi mở toang.
Bên trong là tôm, cua, sò, ốc tất cả đều phủ một lớp màu xám trắng kỳ quái.
Có con tôm còn dính cả lớp nhớt, qua là đồ quá hạn lâu .
thứ khiến lạnh sống lưng là mấy thùng nhựa lớn ở góc tường.
Trong đó đầy dung dịch màu vàng đục, vài con cua và tôm hùm đang ngâm bên trong.
Trên bề mặt nổi những lớp bọt trắng.
lập tức hiểu.
Cái mùi hóa chất nồng nặc .
Chính là từ formalin bốc !
Không xa đó, một đầu bếp đang thản nhiên vớt hải sản từ thùng lên, rửa, ném thẳng nồi.
mà dày co thắt.
chợt nhớ đến việc Giang Tranh Tranh ăn dù chỉ một miếng hải sản.
Cô … chắc chắn chuyện .
cố nén cơn buồn nôn, lấy điện thoại chụp vài tấm.
Vừa định ngoài.
liền tiếng bước chân phía .
Quay đầu thì thấy là Giang Tranh Tranh.
Thấy đó, sắc mặt cô đổi ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuc-tap-sinh-to-toi-an-hoa-hong-cua-cong-toi/chuong-4.html.]
…
Giang Tranh Tranh lao mấy bước đến chắn mặt , giọng run run nhưng vẫn cố tỏ mạnh miệng:
“Tề Lâm! Cô chạy bếp gì? Ai cho cô đây!”
lạnh lùng cô , giơ điện thoại lên lắc nhẹ:
“ còn hỏi cô đây, mấy thứ hải sản quá hạn ngâm trong formalin là ? Cô ăn một miếng hải sản nào, chẳng vì thể ăn từ ?”
Ánh mắt cô chao đảo, dám thẳng , miệng thì vội vàng chống chế:
“Cô đừng bậy! Đây là cách bảo quản bình thường của nhà hàng! Formalin cái gì chứ, đừng bịa đặt hãm hại khác!”
còn tâm trí đôi co với cô .
Trong đầu chỉ một câu:
Phải lập tức ngăn ăn tiếp mớ hải sản độc !
Thấy định rời , Giang Tranh Tranh lập tức túm lấy tay :
“Cô ! Cô định chạy ngoài bậy gì đúng ?!”
Ngay giây tiếp theo…
Nhà hàng bỗng vang lên tiếng la hét hỗn loạn!
“A! Sao tự nhiên đau bụng dữ ?!”
“ cũng đau! Nhà vệ sinh ở ?!”
“Hải sản … độc …”
“Ọeeeee”
“C.h.ế.t ! Gọi cấp cứu nhanh lên!”
Tim thót mạnh.
giật tay khỏi Giang Tranh Tranh, chạy ngoài.
Cảnh tượng mặt khiến kinh hoàng.
Ngoại trừ vài đồng nghiệp nữ ăn ít nên , còn đều nôn ói, tiêu chảy, hoảng loạn khắp nơi!
Ngay cả sếp và tổng giám đốc Vương cũng ôm thùng rác mà nôn thốc nôn tháo, mặt trắng bệch.
Giang Tranh Tranh theo , thấy cảnh tượng thì cả run lên bần bật.
“Sao… … thế … Bọn họ ăn mà…”
cố nén cơn giận:
“Giang Tranh Tranh, cô nên nghĩ xem giải quyết chuyện thế nào !”
Nói xong, lập tức gọi 120.
Hơn một trăm đồng loạt nôn mửa tiêu chảy đủ cấu thành ngộ độc tập thể.
Không ngoài dự đoán, chuyện lập tức kinh động đến cảnh sát.
Khi xe cấp cứu đến, cảnh sát cũng phong tỏa hiện trường.
Giang Tranh Tranh trừng mắt một cái, ngất xỉu tại chỗ.
…
Khoa cấp cứu chật kín .
Bác sĩ ăn thực phẩm bẩn, dẫn đến ngộ độc.
May là đưa đến kịp, gây nguy hiểm tính mạng.
Người tỉnh đầu tiên là sếp.
Do lúc ăn ông mải nịnh tổng giám đốc Vương nên ăn nhiều.
khi thấy đồng nghiệp đầy cả phòng cấp cứu, ông sốc quá mà ngất nữa.
Khi sếp tỉnh thứ hai, là nửa đêm.
Ông ngơ ngác vài giây, lập tức nhớ đến thủ phạm gây chuyện.
“Giang Tranh Tranh ?”
“Chắc vẫn còn trong phòng bệnh.”
“Những khác thì ? Tình hình thế nào?”
“Bác sĩ là ngộ độc nhẹ, truyền dịch là thể xuất viện.”
Sếp thở phào, nhưng ngay lập tức nhớ đến khách hàng quan trọng nhất.
“Vương… tổng thì ?”
thở dài.
Người nặng nhất chính là tổng giám đốc Vương.
Trước khi xe cấp cứu tới ông ngất lịm, giờ vẫn đang cấp cứu.
Nghe xong, sếp suýt nữa ngất ba.
bóp nhân trung ông mới tỉnh.
Ông run giọng hét:
“Rốt cuộc là chuyện gì ?!”
ông , lòng phần áy náy.
Sau đó kể bộ cảnh tượng thấy trong bếp.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.