THỰC TẬP SINH TỐ TÔI ĂN HOA HỒNG CỦA CÔNG TÔI - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-18 06:36:19
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

Lời dứt.

 

Sếp hề phản đối.

 

Từng chút, từng chút một, lòng nguội lạnh.

 

Chỉ vì vài câu bịa đặt của Giang Tranh Tranh, ông nghi ăn hoa hồng thật ư?

 

vô thức sang sếp.

 

Ông nhíu mày, vẻ mặt cực kỳ khó xử.

 

Trong khi đó, khoé môi Giang Tranh Tranh cong lên thành một nụ chiến thắng:

 

“Sếp yên tâm, chẳng chỉ là team building thôi ? Em chắc chắn lo hết.”

 

kéo dài giọng, ánh mắt lướt qua đầy khinh bỉ:

 

“Hơn nữa nhé, từ ăn, chơi, nghỉ, em đảm bảo sắp xếp rõ ràng minh bạch.”

 

“Còn tiết kiệm một khoản lớn nữa. Dù cứ bám mấy cách cũ, giống y như cổ vật , ngay cả mấy gói combo giá rẻ đang thịnh hành bây giờ cũng xem.”

 

cố ý ngừng một nhịp, ngẩng cằm lên:

 

“Em là thế hệ mới mà. Biết rõ nhất cách tiêu ít tiền mà vẫn tổ chức sự kiện dáng.”

 

“Không như ai , chỉ máy móc theo quy trình, lãng phí ngân sách… chừng còn mượn cớ mua sắm để……”

 

Câu hết, nhưng ánh mắt đ.â.m thẳng , sắc như kim.

 

cố nhịn .

 

Thấy khác tự lôi việc thì gặp nhiều .

 

loại giơ tay xin việc, tự đào hố chôn như cô , đúng là hiếm thấy.

 

Sếp nhanh chóng đưa quyết định:

 

“Tốt! Công ty đang thiếu những năng lực và chịu khó như Tranh Tranh.”

 

“Lần team building giao cho cô !”

 

“Lúc nào xong thì đưa bảng dự toán cho .”

 

Giang Tranh Tranh vênh váo như con công trúng giải.

 

Hoàn bản lĩnh một cái hố sâu đáy.

 

Ra khỏi văn phòng.

 

lập tức công khai thông báo với rằng cô giật nhiệm vụ của :

 

“Sếp , đợt team building do phụ trách. Bảo đảm ăn ngon chơi , mà lãng phí một xu nào!”

 

vỗ tay reo hò, bằng ánh mắt thương hại.

 

chỉ điềm nhiên về bàn việc.

 

Giang Tranh Tranh nghĩ ăn hoa hồng ?

 

Vậy cũng xem…

 

Cái nồi mà cô đổ sang liệu cô gánh nổi .

 

Giang Tranh Tranh hăng hái mở cuộc khảo sát chọn món ngay trong group.

 

Bảng khảo sát thì màu mè hoa lá, nhưng các lựa chọn là những món phô trương vô dụng.

 

Nào là burger thác phô mai nổi tiếng mạng, nào là kẹo hồ lô phủ kem sữa…

 

vụng nhắc cô :

 

“Cô nhất nên hỏi xem bên A ai kiêng kỵ gì .”

 

Giang Tranh Tranh liếc một cái đầy khó chịu, trực tiếp trả lời trong group:

 

【Mọi yên tâm! chọn món đang hot nhất hiện nay, đảm bảo lên hình , ăn cũng ngon. Bên A chắc chắn thấy công ty gu! Vậy hợp đồng ký cái rụp ?】

 

nhướng mày nhẹ.

 

Cứ để cô gì thì .

 

Khi Giang Tranh Tranh nộp bảng dự toán, thì đang báo cáo tình hình chi tiêu quý với sếp.

 

Sếp liếc qua bảng dự toán cô đưa.

 

Ngón tay gõ nhẹ lên chỗ ghi: “150 tệ/”.

 

Sau đó ngẩng đầu, chậm rãi :

 

“Tiểu Giang , ngân sách vẫn cao đó.”

 

Nụ mặt Giang Tranh Tranh lập tức cứng đờ, cô trừng một cái vội :

 

“Sếp, đây là giá thấp nhất em thể ép . Chị Tề Lâm còn dự toán 300 tệ/ mà…”

 

khẽ bĩu môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuc-tap-sinh-to-toi-an-hoa-hong-cua-cong-toi/chuong-3.html.]

 

quá hiểu tính sếp: thể diện, tiết kiệm.

 

Giang Tranh Tranh cứ đòi nhảy , giờ dí lên thớt cũng là tự cô chuốc lấy.

 

cúi đầu tiếp tục chỉnh bảng chi tiêu, định tham gia.

 

Nhiệm vụ cô tự giành, thì hậu quả tự cô gánh.

 

Sếp chẳng để cô hết câu, trực tiếp cầm bút gạch một đường, sửa “150” thành “25 tệ”.

 

Rồi bằng ánh mắt khích lệ:

 

“Không thế hệ mới hiểu rõ nhất cách dùng ít tiền việc lớn ? Ngân sách thế đối với cô chắc thành vấn đề .”

 

Bảng dự toán trong tay Giang Tranh Tranh suýt rơi xuống đất.

 

Hai mắt tròn xoe:

 

“Sếp… 25 tệ thì ngay cả một hộp cơm tươm tất cũng mua nổi, còn tiếp khách bên A nữa…”

 

Sếp tựa lưng ghế, khoát tay:

 

“Khó mấy cũng nghĩ cách chứ.”

 

Ông sâu xa:

 

“Nếu thì cô thể trả nhiệm vụ .”

 

 

Trong lòng Giang Tranh Tranh đang nghẹn một bụng khí, chịu thừa nhận bằng .

 

nghiến răng, nuốt hết lời phản bác trong.

 

Cuối cùng chỉ thể cứng đầu :

 

“Hai mươi lăm thì hai mươi lăm!”

 

Trước khi , cô còn tặng một cái lườm.

 

Sau khi báo cáo xong với sếp, Giang Tranh Tranh chặn ở phòng nước.

 

“Tề Lâm, khó đồng nghiệp lưng, cảm giác thành tựu lắm hả?”

 

“Đừng tưởng sẽ chùn bước. Cô cứ đợi mà xem!”

 

thật sự bất đắc dĩ:

 

“Không chính cô khoe khoang rằng chỉ cần một nửa ngân sách của là đủ ?”

 

khó cô chỗ nào?”

 

Giang Tranh Tranh như thấy, cố chấp cho rằng đang cố tình cản trở cô .

 

Trước khi rời , cô buông một câu đầy sát khí:

 

“Đợi đó ! Sếp , chỉ cần thành , sẽ phòng tài vụ. Đến lúc đó cô chuẩn cuốn gói !”

 

Đến đây thì hành động nhằm đó của cô đều rõ ràng.

 

Thì chiếm vị trí của .

 

Cũng đúng.

 

Vị trí trong phòng tài vụ kín .

 

Muốn chen , chẳng rời ?

 

Chỉ tiếc là mưu tính của cô sớm muộn gì cũng phá sản.

 

cũng mong xem cô sẽ biến hóa thế nào với ngân sách 25 tệ/.

 

Chờ đợi mãi…

 

Cuối cùng cũng đến ngày team building.

 

 

Đến ngày team building.

 

Xe buýt chở tất cả đến một khu vực vắng vẻ ngoài ngoại ô, trông như một nhà kho cũ cải tạo .

 

Bên trong bày vài dãy bàn ghế nhựa, khí lượn lờ một mùi chua chua khó tả.

 

Giang Tranh Tranh rằng đây là nhà hàng chủ đề Syria.

 

Đồng nghiệp , ai cũng thấy trong mắt đối phương hai chữ hối hận.

 

Sếp đen mặt .

 

vì bên A tổng giám đốc Vương đó, nên ông chỉ thể cố nặn nụ gượng, giúp Giang Tranh Tranh chữa thẹn:

 

“Haha… thế hệ mới bây giờ đúng là sáng tạo thật!”

 

Giang Tranh Tranh tưởng là đang khen , ưỡn n.g.ự.c đầy kiêu ngạo.

 

“Đừng nơi xa xôi, đợi món lên ăn thử là , ăn một miếng là dừng nổi .”

 

 

Loading...