Chương 2
Giang Tranh Tranh bất ngờ bật dậy khỏi chỗ, lớn tiếng hét:
“Công ty chúng tổng cộng một trăm hai mươi , tiêu chuẩn bữa ăn là 300 tệ một !”
“Chỉ riêng tiền hoa hồng, thì bỏ túi hơn mười nghìn tệ !”
“Mọi thử nghĩ xem, với một trăm tệ đó, chúng mua bao nhiêu ly sữa, ăn bao nhiêu cái bánh nhỏ?”
“Tại để khác hưởng lợi?”
Vừa , ánh mắt sắc như d.a.o của cô quét thẳng về phía .
Có lấy hết dũng khí phụ họa:
“Nói cũng đúng mà. Bọn chạy doanh cực khổ, còn phòng điều hòa một ngày kiếm hơn vạn tệ?”
“ thật đấy.”
Có khởi đầu thì sẽ thứ hai.
Được Giang Tranh Tranh cổ vũ, cộng thêm cái phận chống lưng mà đồn đại, công ty trong chốc lát biến thành cái chợ lớn đang ồn ào sôi sục.
lúc thì sếp tiếp đón khách bên A.
Không ai thể dập tắt đám đông.
Hoặc cũng thể , chẳng ai tự rước phiền phức .
Các đồng nghiệp phòng tài vụ đều cúi gằm mặt, sợ lửa bén sang .
“Tề Lâm, cô nên cho chúng một lời giải thích ?”
Được lắm. Giờ ngay cả cũng buồn gọi.
Những gì cần .
Không ai tin thì cũng hết cách.
Là sếp trả lương cho , Giang Tranh Tranh.
quan tâm cô hậu thuẫn gì.
“ hết . Nếu còn ý kiến thì tìm sếp.”
Thấy phớt lờ cảnh cáo của , Giang Tranh Tranh lập tức bốc hỏa.
Cô xông thẳng đến mặt , đập bàn mắng:
“Bị vạch trần nên chột đúng ?”
“ ghét nhất loại nhân viên kỳ cựu như cô, dựa thâm niên tùy tiện chèn ép đồng nghiệp khác!”
Cô đến mức bản như hóa thành hùng công sở.
“ chính là chịu nổi kiểu như cô!”
“Tề Lâm, báo ứng của cô chính là đây!”
thật sự hiểu.
chỉ là một nhân viên tài vụ, trêu ai mà chịu thế ?
Sắc mặt lạnh hẳn.
Làm việc nhiều năm, uy lực vẫn còn.
Rất nhanh nhịn , lên tiếng đỡ cho :
“Tranh Tranh, thấy chị Tề Lâm kiểu như , chắc hiểu lầm gì đó.”
nửa nửa Giang Tranh Tranh.
Những chuyện lòng vòng bên trong , cô rõ hơn ai hết.
Còn việc tại nhất quyết bám chặt buông, ai mà cô đang tính gì.
Thấy dám bênh , Giang Tranh Tranh tức tối:
“ đang vì , các đ.â.m lưng ?”
Đồng nghiệp mở lời lập tức im thin thít.
thật sự dây dưa với cô nữa.
dậy, lạnh lùng hỏi:
“Rốt cuộc cô gì?”
Câu chất vấn của Giang Tranh Tranh hiểu nhầm thành đang sợ.
Cô ngẩng cao đầu, chậm rãi :
“Rất đơn giản, trả từng đồng hoa hồng mà cô ăn.”
Rồi cô đưa mã QR của dí thẳng mặt :
“Chuyển cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuc-tap-sinh-to-toi-an-hoa-hong-cua-cong-toi/chuong-2.html.]
nửa miệng, gạt thẳng chiếc điện thoại .
“ , ăn một xu hoa hồng nào của công ty.”
“Cô tin tùy cô.”
Nói xong cầm túi, rời khỏi công ty.
Sếp về, thể tiếp tục việc với cái bầu khí .
Rời công ty, tìm một quán cà phê xuống.
Vừa uống báo với sếp chuyện hỗn loạn lúc nãy.
Trong lúc chờ tin nhắn, tiện tay mở vòng bạn bè.
Và thấy ngay tuyên bố thắng lợi của Giang Tranh Tranh:
【Nhân viên tài vụ ăn hoa hồng, vạch trần tại chỗ, ép rời khỏi công ty. Hôm nay là một ngày dũng cảm như chú cừu nhỏ!】
bật .
Lập tức đổi avatar thành Sói Xám.
Sói thích ăn cừu nhỏ mà~
Chỉ là… ngờ chỉ avatar chơi thôi mà cũng đủ chọc cho Giang Tranh Tranh phát điên.
…
Sáng hôm .
sếp gọi văn phòng tiên.
Tưởng rằng ông bảo vệ .
Ai ngờ Giang Tranh Tranh cũng ở đó.
Sếp thấy liền mắng xối xả:
“Công ty giao cho cô nhiệm vụ quan trọng như , mà cô đáp công ty thế ?”
“ thấy cô cần tài vụ nữa cho !”
Tim lạnh nửa phần.
Sếp mắng như thế, chẳng qua chịu tội .
Ông thể thừa nhận âm thầm giảm tiêu chuẩn bữa ăn để giữ thể diện, cũng từ bỏ lợi thế nhà hàng giá rẻ của .
Cái âm lượng vang rõ đến mức cả công ty cũng thấy.
Giang Tranh Tranh bên cạnh, khoé môi cong lên đầy đắc ý.
Cô chắc nghĩ thành tích chỉnh đốn công sở của tăng thêm một khoản.
hít sâu một , vội phản bác.
Sếp dám diễn như , hẳn nghĩ xong đường lui.
Nếu phơi bày chuyện giảm tiêu chuẩn ngay tại đây, chỉ càng khiến ông mất mặt, cuối cùng thiệt thòi vẫn là .
“Là do suy nghĩ chu đáo, rõ chuyện kinh phí team building với , mới gây hiểu lầm.”
chủ động nhận nồi.
Dừng một chút, vẫn rõ chuyện quan trọng nhất:
“ bộ chi tiêu của team building đều ghi rõ, từng khoản một đều kiểm tra . Thật sự động tiền thưởng của , cũng chuyện ăn hoa hồng.”
Nghe , sắc mặt sếp dịu xuống vài phần.
Ông định tiếp theo chiều thì Giang Tranh Tranh chen ngang:
“Chị Tề Lâm đúng . Dù nhà hàng là của nhà chị, chi phí bao nhiêu chẳng do chị tự ?”
Vừa , ánh mắt sếp rõ ràng thêm vài phần nghi ngờ.
Tim thắt một khắc.
Giang Tranh Tranh tiếp tục thao thao bất tuyệt:
“Em xem , tính chi phí của những món ăn đó, chị chắn chắn nhất ít lời một nửa.”
“Sếp , em cũng vì công ty mà thôi……”
nhịn hết nổi, cắt ngang:
“Vậy ý cô là, một nhà hàng đủ phục vụ trăm dễ đặt và cô chỉ cần một nửa ngân sách là đúng ?”
Giang Tranh Tranh ngẩng đầu, đắc ý gật mạnh.
Tốt lắm.
Newbie thích thể hiện như , cũ như đây chẳng lẽ “chăm sóc” chút?
“Được. tự nhận năng lực bằng cô. Vậy team building giao cho Giang Tranh Tranh cô phụ trách .”
…