Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thục Phi - 11

Cập nhật lúc: 2024-11-03 09:51:41
Lượt xem: 17

“Chủ tử, hôm nay người cũng mệt mỏi rồi, bây giờ nghỉ ngơi một lát đi. Nô tì đã xem qua các phòng, đều được chuẩn bị rất tốt, hay là người vào nằm nghỉ một chút?” Tố Nguyệt quan tâm nói.

“Không cần, cũng không mệt lắm.” Thẩm Mạt Vân xoay người đi về phía đại sảnh, ngồi xuống ghế chủ vị trải đệm bằng châu ngọc. “Gọi những người đó vào đi, dù sao cũng phải gặp mặt một chút.”

“Vâng.” Tố Nguyệt hành lễ, sau đó liền đi ra ngoài gọi người.

Không lâu sau, một nhóm cung nữ và thái giám nối đuôi nhau tiến vào. Một vị nữ tử đoan trang, ăn mặc mộc mạc, bước lên trước và hành lễ: “Nô tì là Tiễn Dung, chưởng sự cô cô của Trường Nhạc cung, thỉnh an Thục phi nương nương, nương nương thiên tuế!”

Một người thái giám khác cũng tiến lên hành lễ, nói: “Nô tài gọi là Đỗ An, chưởng sự thái giám của Trường Nhạc cung, thỉnh an Thục phi nương nương, nương nương thiên tuế.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuc-phi/11.html.]

Cả hàng cung nữ và thái giám phía sau lập tức quỳ xuống, giọng nói đồng loạt thỉnh an chủ tử mới của Trường Nhạc cung.

“Đứng lên đi.” Thẩm Mạt Vân chậm rãi uống một ngụm trà, rồi ra hiệu cho Cẩm Sắc tiến lại bên cạnh, giọng điệu bình thản bảo mọi người đứng dậy, tạo cảm giác rất dịu dàng và dễ gần.

“Tiễn Dung, ngươi đã là chưởng sự cô cô trong cung, trước hết hãy nói cho ta biết một chút chuyện ở trong cung đi.”

Tiễn Dung vững vàng thi lễ, nhưng trong lòng hơi bồn chồn. Mỗi lần hầu hạ một chủ tử mới, lần đầu gặp mặt thường khá căng thẳng, nhưng vị Thục phi nương nương mới được sắc phong này lại có thái độ rất khác thường, tính tình cũng rất tốt. Tuy nhiên, trong hậu cung, càng là nữ nhân vô hại thì càng phải cẩn thận. Nàng đáp: “Nương nương, năm trước Trường Nhạc cung đã được sửa chữa qua một lần, trang trí cùng đồ dùng trong cung cũng đều là do Thượng Tẩm cục liên tục đẩy nhanh tốc độ làm ra. Nếu người có chỗ nào chưa vừa lòng, cũng có thể đổi lại.”

“Ừ.” Thẩm Mạt Vân gật đầu, trên mặt vẫn giữ vẻ nhu hòa, không nói vừa lòng hay không vừa lòng, chỉ đơn giản là lắng nghe.

Loading...