Cô rời mật thất, Linh Sinh lập tức bám sát sau. Bên ngoài, Lý Quốc Diên và hai người kia chờ đến trưa mới thấy Thích Tuyền xuất hiện. Nhìn qua chẳng có gì khác, nhưng ai tinh ý sẽ thấy quanh cô toát lên hào quang thu liễm, linh lực kín như bưng—cao thâm khó lường.
Địch Mông bất giác sinh tâm kính sợ.
"Đại sư, chúng ta về Cục Điều tra chứ?" Lý Quốc Diên hỏi.
"Ừm."
Họ cùng trở lại trụ sở. Tin Lỗ Giáng sa lưới lan đi, giới huyền môn xôn xao.
Tại nhà họ Nghiêm.
Nghiêm Hòe đang đắm chìm tu luyện thì bị gia chủ gọi gấp. Ngồi xuống ghế, lưng anh thẳng như kiếm, khí lạnh tỏa ra—kẻ cuồng tu mà bị quấy rầy đương nhiên khó chịu.
Gia chủ thở dài bất đắc dĩ: "Chuyện con đến thành phố Long Giang, ta muốn hỏi thêm vài câu…"
"Nói là nói rồi." Nghiêm Hòe mặt không cảm xúc: "Giờ người hẳn là nên điều tra xem Nghiêm Ngọ có liên quan gì đến một chi tộc khác hay không."
Gia chủ nhà họ Nghiêm im lặng vài giây, rồi thở dài, giọng mang chút dạy dỗ: "Thế lực nhà ta rất phức tạp. Muốn điều tra rõ ràng không phải chuyện dễ. Chuyện này dính líu quá lớn."
Nghiêm Hòe không đáp.
Gia chủ lặng lẽ nhìn đứa con trai trầm mặc như tượng đá, trong lòng thở dài một lần nữa.
Trước đó, ông nghe tin Nghiêm Hòe cùng Địch Mông áp giải nghi phạm về Cục Điều tra, suýt nữa kinh ngạc đến mức nhả trà. Thằng bé này từ nhỏ đã một lòng tu hành, hầu như không giao tiếp với ai – người trong nhà còn lười để ý, huống chi là đi bắt người cùng người ngoài. Vậy mà giờ lại đích thân ra mặt?
Lúc đó ông thật sự không nhịn được, trong đầu chửi thầm một câu.
Thằng nhỏ này bắt đầu phản nghịch rồi.
Nhưng sao bây giờ? Dù gì cũng là con ruột, ông chỉ đành nuốt xuống.
Ông ho khan, cố đổi chủ đề: "Con nói người viết cuốn nhật ký kia... tên là gì, tu vi cỡ nào?"
Rốt cuộc, ánh mắt Nghiêm Hòe khẽ d.a.o động.
"『Nhật Ký Hào Môn』, Bạch Thủy Chân Nhân. Không rõ tu vi."
"Con chưa từng gặp ngoài đời?"
Nghiêm Hòe lắc đầu. Anh từng đến tận nơi xin bái phỏng, nhưng còn chưa vào tới cửa đã bị từ chối. Sau đó, đi làng du lịch, gặp Địch Mông, cùng nhau áp giải phạm nhân về Long Kinh, rồi trở về nhà, vẫn chưa có cơ hội gặp người thật.
Gia chủ nhà họ Nghiêm nhíu mày, ánh mắt trở nên sâu thẳm: "Vừa rồi có tin, Lỗ Giáng bị bắt."
Nghiêm Hòe vẫn giữ nguyên biểu cảm như cũ.
Ông già thở dài, phải giải thích: "Lỗ Giáng là thiên sư cấp 7, am hiểu cả trận pháp."
"Ừ."
"Nhưng Cục Điều tra thậm chí không có nổi một thiên sư cấp 6, chứ đừng nói cấp 7. Ta nghi ngờ, người đánh bại Lỗ Giáng chính là người đã chế phục lệ quỷ đầm lầy kia."
Ánh mắt Nghiêm Hòe khẽ lóe lên, bắt đầu xuất hiện vài phần hứng thú.
Gia chủ gật đầu chắc nịch: "Hiện giờ, Bạch Thủy Chân Nhân đang ở Long Kinh."
Vừa dứt lời, Nghiêm Hòe đã lập tức đứng dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/306.html.]
"Con đi đâu?"
Mộng Vân Thường
"Ra ngoài."
...
Tại Cục Điều tra thành phố Long Kinh.
Lỗ Giáng bị áp giải vào phòng thẩm vấn, sắc mặt trắng bệch, không còn vẻ kiêu ngạo như trước.
Còn Thích Tuyền thì không tham gia thẩm vấn, được sắp xếp ngồi nghỉ tại phòng tiếp khách. Lý Quốc Diên tự tay pha trà, mời cô và Linh Sinh.
"Đại sư, hôm qua ngài từng nhắc đến bùa chú cấp cao, không biết có hứng thú hợp tác cung cấp cho Cục Điều tra không?" Ông đi thẳng vào vấn đề.
Thích Tuyền không nói nhiều, lấy ra ba tấm bùa từ túi xách.
Một tấm Bùa Dẫn Lôi cấp 6, một Linh Phù cấp 6, và một Bùa Hộ Mệnh cấp 6 – tấn công, bổ trợ, phòng ngự đều đủ cả, hơn nữa đều là hàng cao cấp hiếm thấy.
Lý Quốc Diên không giấu được vẻ vui mừng.
Đội điều tra viên của họ dù giỏi, nhưng thiếu bùa chú hỗ trợ, nên khi đụng phải thiên sư cao cấp sẽ rất dễ gặp nguy hiểm. Nếu có bùa chú như thế, ít nhất khi gặp thiên sư cấp 6 trở xuống cũng không đến nỗi tay không chống đỡ.
Ông kiềm chế phấn khích, hỏi: "Ngài có thể cung cấp bao nhiêu mỗi tháng?"
Thích Tuyền hỏi lại: "Ông muốn bao nhiêu?"
Cô không nắm rõ tình hình cụ thể của Cục Điều tra, đương nhiên không thể tự tiện đưa ra con số.
Lý Quốc Diên suy tính kỹ càng, rồi thăm dò: "Mỗi tháng, 10 tấm bùa công kích cấp 6, 10 Linh Phù, 10 bùa phòng ngự."
Đây là mức giới hạn mà ông đưa ra sau khi cân nhắc kỹ năng của Thích Tuyền.
Thích Tuyền im lặng một lúc.
Thấy vậy, Lý Quốc Diên liền lui một bước: "Nếu nhiều quá thì mỗi loại 8 tấm cũng được."
Cô nhíu mày, hỏi: "Toàn quốc có bao nhiêu Cục Điều tra?"
"Hơn bốn mươi cái, cả lớn lẫn nhỏ."
"Vậy mỗi tháng chỉ có 24 tấm bùa, chia kiểu gì cho đủ?"
Lý Quốc Diên cười nhẹ: "Đại sư đừng xem thường chúng tôi, bùa chỉ là công cụ hỗ trợ. Điều tra viên không thể phụ thuộc hoàn toàn vào nó."
Hơn nữa, không phải khu vực nào cũng có thiên sư cấp cao. Ví dụ như ở thành phố Long Đàm, thiên sư cấp 3 cũng có thể tung hoành.
Thích Tuyền gật đầu: "Vậy làm theo đề nghị ban đầu, 30 tấm mỗi tháng."
Lý Quốc Diên nhanh chóng tính toán: "Bùa công kích cấp 6 một vạn một tấm, Linh Phù năm vạn, bùa phòng ngự năm vạn. Tổng cộng 110 vạn mỗi tháng."
"Ừm."
"Vẫn tính qua Thành văn học Tiêm Khiếu chứ?"
"Không, chuyển thẳng vào tài khoản mới."