Bây giờ chúng còn một việc cần , đó là tìm chủ nhân căn nhà đó hiện đang ở .
Chúng tra cứu thông tin mạng, nhận thấy khả năng tổng hợp thông tin của Mao Kiến Minh thực sự mạnh, ở chỗ Trịnh Vân Vân cũng cảm giác . Chỉ trong chốc lát, chúng tìm thấy manh mối qua việc đối chiếu thông tin. Chủ nhân căn nhà đó tên là Ngô Liên Dũng, hiện đang việc cho một nhà phát triển bất động sản nổi tiếng, hơn nữa hồ sơ, trở thành kiến trúc sư trưởng tại trụ sở chính ở Hong Kong.
Nhìn thấy điều , trong lòng dấy lên một cảm giác chẳng lành, tên lẽ bỏ trốn .
“Ngay cả khi chúng xác định là g.i.ế.c , e rằng cũng thể bắt , hơn nữa việc chúng dùng Lỗ Ban Thuật để g.i.ế.c cũng thể dùng bằng chứng,” Mao Kiến Minh .
“Xem sớm tính toán đường lui cho chuyện , nhưng điều cũng cho thấy chắc chắn liên quan đến vụ việc,” .
“Cứ đợi Nhĩ Mã đến tính, nếu các tìm bằng chứng thực chất, vẫn cách liên hệ với phía Hong Kong để bắt ,” Trương Tùng .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Nghe Trương Tùng , chúng kinh ngạc . Liên hệ với phía Hong Kong hề đơn giản như ở Đại lục, thủ tục phiền phức.
“Tùng ca, là kiểu an ninh quốc gia như mạng đó chứ?” tò mò hỏi.
“Ừm, thấy cũng giống,” Mao Kiến Minh phụ họa.
“Nếu là an ninh quốc gia thì cần gì giải ngũ khi còn trẻ như , đây ở trong quân đội mà,” Trương Tùng bất lực chúng .
Cứ như , chúng chờ đợi cho đến khi Nhĩ Mã đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-54.html.]
Nhĩ Mã gặp ôm chầm lấy , : “Chị ơi, chuyện như thế chị gọi em đó, đây lén lút xuống núi, bây giờ cứ cách vài bữa em đường đường chính chính ngoài, thích quá.”
Nghe cô , cả ba chúng đều bật , “Con bé , sợ chị c.h.ế.t đủ nhanh hả, một chuyện thôi chị rối hết cả lên .”
Sau khi trò chuyện qua loa, chúng lên tầng mười một. Trong thang máy, kể cho cô về phỏng đoán của , cô cần xem tận nơi mới là Lỗ Ban Thuật . Trương Tùng phô diễn kỹ năng mở cửa thần sầu của , Nhĩ Mã vẻ điềm nhiên của Trương Tùng cho kinh ngạc, : “Tùng ca, đây là trộm đó chứ.”
“Haha.” và Mao Kiến Minh đều bật .
Nhĩ Mã cũng tự lỡ lời, mặt đỏ bừng.
Chúng đeo khẩu trang , bước căn nhà. Vừa cửa, vẻ mặt của Nhĩ Mã lập tức trở nên nghiêm trọng. Cô cũng ngay cây xà ngang nổi bật đó, đó lượt xem xét ba phòng ngủ, cuối cùng một vòng quanh phòng khách, : “Bố cục quả thực bóng dáng của Lỗ Ban Thuật.”
Nghe cô , phỏng đoán của chúng cuối cùng cũng xác nhận.
Cô dẫn chúng đến phòng của nữ chủ nhân, chỉ một chiếc gương và : “Các xem, chiếc gương đối diện thẳng đầu giường, trong phong thủy gọi là ‘phản quang sát’, sống lâu trong môi trường sẽ dẫn đến ngủ yên, tổn hại nguyên thần.”
Tiếp đó cô chỉ cây xà ngang kỳ dị trong phòng khách, : “Nếu đoán sai, cây xà ngang hẳn còn một bức tranh Bạch Hổ.”
Trương Tùng lúc lập tức tìm một chiếc ghế, là cao nhất ở đây, ghế, chiều cao đủ.
Anh lên xà ngang một cái, : “Trên gì cả.”
Nhĩ Mã : “Anh xem xà ngang ngăn ẩn nào , thứ sẽ đặt ở nơi dễ thấy .”