“Hay là gọi cả Tùng đến, chiều nay chúng tìm chỗ nào chơi ?” Mao Kiến Minh .
“Được đó, gọi điện thoại cho ,” .
Sau khi Mao Kiến Minh gọi điện, đầy một tiếng đồng hồ Trương Tùng đến. Mao Kiến Minh xuống đón . Trang phục của hề đổi, bất kể thời tiết thế nào, vẫn là một bộ đồ rằn ri, trông cả cực kỳ khỏe khoắn và cứng cáp.
“Mọi kế hoạch gì ?” Cậu hỏi chúng .
“Hay là chúng khu vui chơi xem ,” Nhĩ Mã .
“Cũng , đề xuất gì ?” hỏi những khác.
Không ai phản đối, chúng lập tức mua vé trực tuyến, chuẩn chơi ở khu vui chơi. Trước khi , chúng ăn uống sơ qua một chút. Trên xe, sự phấn khích của Nhĩ Mã thể hiện rõ ràng khuôn mặt. Trong ký ức của , cô luôn ở Thiên Sư Phủ, dù lén chạy ngoài cũng dám quá xa. Ngay cả khi xuống núi nhiệm vụ, cô cũng dám chạy lung tung. Hình như cô từng đến khu vui chơi những nơi giải trí tương tự bao giờ.
Sau khi chúng hỏi, đúng là cô đầu tiên .
“Không thể tin , em từng đến khu vui chơi luôn ?” thể tin nổi.
“Em dám , Sư phụ và Sư lớn quản nghiêm lắm,” Nhĩ Mã .
“Thế em sợ họ trách em .”
“Chẳng chị đây , em cứ là chị dẫn em .”
khỏi thầm, hóa là cô lấy lá chắn! nghĩ , cô cũng là con gái như . Tuy Thiên Sư Phủ nơi cổ hủ, cơ sở vật chất hiện đại cũng nhiều, nhưng là tử Thiên Sư Phủ, lẽ Nhĩ Mã tiếp xúc nhiều với những thứ ở thành phố.
Đã , hôm nay dẫn cô chơi cho thỏa thích.
Sau khi soát vé khu vui chơi, Nhĩ Mã thấy thứ gì cũng chơi thử. Những trò như đu ngựa gỗ, vòng khổng lồ, hầu như thích chơi, luôn cảm thấy đó là thứ dành cho mấy cô bé. Ngược , Nhĩ Mã chơi vô cùng vui vẻ, cảm giác cô như một đứa trẻ, khí tràn ngập tiếng hạnh phúc của cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-47.html.]
Nhìn vẻ hoạt bát của cô , bỗng thấy thương cô . Với độ tuổi mà Đạo pháp cao cường như , chắc chắn cô chịu ít khổ cực. Tiếp theo, chúng chơi hết các trò Tháp rơi tự do, Vòng xoáy biển sâu, và Thuyền phao vượt thác lớn. cảm thấy trò Tháp rơi tự do đặc biệt kích thích, cảm giác mất trọng lượng khiến tim gần như nhảy khỏi lồng ngực, Nhĩ Mã cũng la hét inh ỏi bên cạnh . Vui nhất là nhà ma, và Trịnh Vân Vân đều sợ đến tái mét, nhưng Nhĩ Mã chẳng hề sợ hãi. Có lẽ những con quỷ thật mà cô từng gặp còn đáng sợ hơn những thứ nhiều.
Chơi suốt một buổi chiều, chúng đều thấm mệt. Chuyến khu vui chơi là một trải nghiệm mới lạ đối với Nhĩ Mã. Cô vẫn chơi đủ, bốn chúng bên cạnh uống nước trái cây, cô chơi. Cô chơi cho đến tận lúc đóng cửa mới quyến luyến .
“Chơi đủ ?” hỏi cô .
“Vui quá ,” cô , vẻ vẫn còn thòm thèm, “Lần em còn đến chơi nữa.”
“Hay mai chúng trường bắn chơi ?” Trương Tùng đề nghị.
“Được đó,” Trịnh Vân Vân .
Chúng đang thì Nhĩ Mã bất chợt kéo mạnh Trịnh Vân Vân . Một chiếc taxi vụt qua bên cạnh cô .
“Muốn c.h.ế.t , tối mà chạy nhanh thế!” Trịnh Vân Vân hét chiếc taxi đó.
Trong lòng thầm kinh ngạc, chiếc taxi đó cứ như thể xuất hiện từ hư . Nhĩ Mã tháo một chiếc vòng hạt từ cổ tay , đeo tay Trịnh Vân Vân, : “Cô đeo cái .”
Trịnh Vân Vân cũng nhận điều , chút sợ hãi : “Có A Vũ đến ?”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“Đừng sợ, ở đây,” Nhĩ Mã trấn an.
Mặc dù cô , nhưng Trịnh Vân Vân vẫn sợ. Cô nép sát Nhĩ Mã để cảm thấy an hơn.
Trương Tùng lúc : “Mấy cũng lạ. Tuy từ nhỏ đến lớn cũng gặp vài chuyện bất thường, nhưng bao giờ sợ hãi cả.”
“Ê ê ê, tối chúng đừng mấy chuyện ?” can ngăn.
Chúng tìm một quán ăn món Đông Bắc, gọi vài món trong phòng riêng. Trong thời gian chờ đợi món ăn, Mao Kiến Minh và những khác hỏi Nhĩ Mã những câu hỏi về huyền học, Nhĩ Mã lượt giải đáp.
“Sau khi chuyện kết thúc, em Nhĩ Mã cho chị một chuỗi hạt trừ tà ?” Trịnh Vân Vân .