Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 446: Đúng Là Còn Chẳng Bằng Cầm Thú!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:57:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Tôi đã khiến mẹ thất vọng sao? Nếu để mẹ nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của tôi, liệu mẹ có thấy thất vọng không? Học y tá ba năm, ở nhà dùng khoai tây để tập tiêm thuốc, theo mẹ học điều chế thuốc, mỗi ngày đều nghe mẹ nói với tôi rằng: Y tá chính là cầu nối giữa bác sĩ và bệnh nhân, thái độ là điều tiên quyết, tiếp theo là kỹ thuật, nhất định phải là một người có tấm lòng ấm áp. Thế nhưng chờ tới khi tôi tốt nghiệp, còn chẳng dám nhìn vào máu, kim cũng chẳng dám cầm để tiêm. Suốt ngày đều vùi đều làm việc ở hiệu thuốc, tôi hèn yếu như thế, chắc chắn mẹ sẽ thấy thất vọng đúng không?]

[Mẹ đã dạy tôi rằng, chọn đàn ông phải xem nhân phẩm của người đó. Mặc dù ba đã lấy vợ mới sau khi mẹ mất được một năm, nhưng không thể chối cãi việc ông ấy là một người siêng năng, cần cù trong công việc, cũng là một người có tinh thần trách nhiệm đối với gia đình, là một người đàn ông tốt, hiểu biết và lịch sự. Thế nhưng còn người đàn ông con chọn thì sao chứ? Nhân phẩm kém, sống hai mặt, uống rượu là lại đánh người, chẳng hề quan tâm, yêu thương gì con cả. Mắt nhìn người của con kém như thế, chắc chắn mẹ thất vọng lắm đúng không?]

[Mẹ cũng đã dạy con, phụ nữ phải độc lập, kiên cường, dũng cảm. Từ trước đến nay bà ấy luôn là một người không sợ phiền phức, khi gặp phải những bệnh nhân và người nhà không nói lý lẽ, bà ấy đều sẽ kiên nhẫn giải quyết và tranh luận bằng lý trí, cho dù có bị người khác bắt nạt cũng không sợ. Bà ấy luôn nói, làm người chỉ cần sống bằng lương tâm, vậy thì chẳng cần sợ hãi điều gì. Nhưng còn tôi thì sao? Đối mặt với việc bị Phiền Hoằng Vĩ bạo lực gia đình cũng không dám phản kháng, chỉ dám nhổ nước bọt vào ly nước của anh ta, ha ha, Cố Văn Kiều ơi là Cố Văn Kiều, mày thật là vô dụng!]

Tiếng lòng của Cố Văn Kiều mang theo vẻ chán ghét bản thân, Triệu Hướng Vãn nghe, cảm thấy trong lòng khó chịu, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô ấy: “Có sai cũng không sợ, chỉ cần sửa chữa lại là được.”

Cố Văn Kiều cảm giác dường như từng câu từng chữ mà cô cảnh sát thực tập này đang nói đều đang nói đến chỗ sâu nhất trong lòng cô ấy, một cảm giác khao khát dâng lên từ tận đáy lòng, nhưng lại vụt tắt chỉ trong nháy mắt.

Cô ấy biết mình sai rồi, thế nhưng liệu rằng tất cả sai lầm trên đời này đều có thể sửa chữa được sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-446-dung-la-con-chang-bang-cam-thu.html.]

Bỏ phí nghiệp vụ y tá suốt mười năm, bắt đầu lại mặc dù sẽ rất khó khăn, thế nhưng chỉ cần Cố Văn Kiều muốn, thế thì vẫn có thể bắt đầu lại lần nữa. Cô ấy vốn tốt nghiệp chuyên ngành y tá, lại có chứng nhận thực tập, còn có lý do của mẹ, chỉ cần cô ấy kiên quyết, tìm lãnh đạo nói rõ tình hình, không cảm thấy sợ m.á.u nữa, cũng không sợ kim tiêm nữa, muốn trở lại với công việc y tá của mình, cũng không khó.

Thế nhưng… Việc cô ấy chọn sai chồng, con cũng đã được năm tuổi rồi, liệu bây giờ có thể bắt đầu lại được không?

Cô gái này còn trẻ tuổi, cũng chẳng biết gì cả, cô cho rằng ly hôn dễ dàng như thế sao? Vừa nghĩ tới cặp mắt u ám, lạnh lùng của Phiền Hoằng Vĩ, Cố Văn Kiều rùng mình một cái.

Cố Văn Kiều nghiêm túc trả lời câu hỏi vừa nãy của Triệu Hướng Vãn: “Ly hôn sao? Mấy cô không hiểu Phiền Hoằng Vĩ đâu, anh ta sẽ không đồng ý ly hôn. Lần đầu tiên anh ta đánh tôi, tôi cũng nói muốn ly hôn, thế nhưng anh ta kiên quyết không đồng ý, thậm chí còn lấy tính mạng của con trai ra uy h.i.ế.p tôi. Anh ta nói, nếu như tôi còn đòi ly hôn nữa, anh ta sẽ ném con trai từ trên lầu năm xuống. Dù sao thì… Một đứa con nít ham chơi ngã từ trên lầu xuống, cũng chẳng ai nghi ngờ là do người ba gây ra.”

Hà Minh Ngọc không nhịn được nghiến răng mắng một câu: “Súc sinh!” Không đúng, mắng anh ta là súc sinh vẫn là còn nương tay với anh ta đấy. Hổ dữ còn chẳng ăn thịt con đâu, thế mà ngay cả con ruột mà anh ta cũng dám giết, đúng là còn chẳng bằng cầm thú!

Triệu Hướng Vãn lại có nhận thức mới đối với Phiền Hoằng Vĩ.

Đây là một người đàn ông vô cùng giảo hoạt, lúc đánh Cố Văn Kiều, anh ta vẫn luôn chọn đánh vào những vị trí không bắt mắt, khó xác định vết thương lớn hay nhỏ, điều này nói rõ anh ta là một người hiểu luật, sợ ở tù. Anh ta dùng con trai, người mà Cố Văn Kiều để ý nhất để uy h.i.ế.p cô ấy không được phép ly hôn, không những thế còn biết dùng việc trẻ em ham chơi nên vô ý rơi xuống để ngụy trang cho việc rơi xuống lầu, điều này nói rõ anh ta rất biết cách thao túng lòng người, có năng lực phản trinh sát mạnh.

Một người đàn ông như thế, nói anh ta là một công dân thành phố lương thiện, tuân thủ pháp luật, là một cán bộ nhà nước biết tiến biết lùi, Triệu Hướng Vãn hoàn toàn không tin.

Loading...