Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 426: Con Chim Sơn Ca Vỗ Cánh Nhảy Múa Trên Không Trung

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:33:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Minh Ngọc xoa đầu, nghĩ mãi không ra: “Hoa gì?”

Trong giọng nói của Triệu Hướng Vãn không che giấu được sự mừng rỡ: “Hoa gì cũng được ạ, chỉ cần hoa là được rồi.”

Hà Minh Ngọc đáp một tiếng, đứng dậy, nhanh chân chạy ra khỏi phòng làm việc.

Tất cả những thành viên khác của tổ trọng án đều cảm thấy mờ mịt.

Hứa Tung Lĩnh bị phản ứng vừa rồi của Quý Chiêu dọa sợ, cũng không dám khiển trách anh nữa. Vất vả lắm biểu hiện của Quý Chiêu ở tổ trọng án mới càng lúc càng linh hoạt hơn, cũng trông càng ngày càng giống người bình thường hơn, thế nên không thể để anh quay lại trạng thái tự kỷ như trước được nữa.

Hà Minh Ngọc nhanh chóng quay trở về, trên tay cầm một bó hoa lựu màu đỏ.

Triệu Hướng Vãn nhận lấy bó hoa lựu từ tay cô ấy, cầm trong lòng bàn tay mình, rồi giơ tới trước mặt Quý Chiêu.

“Anh nhìn thấy không? Đây là hoa lựu đỏ mà chị Hà vừa hái xuống từ trên cây nè, nhìn thấy được, sờ được. Hoa sẽ nở rộ, sẽ héo đi, và sẽ kết quả, đó là chân thật.”

Ở hai bên toà nhà văn phòng của cục công an có trồng mấy cây thạch lựu đỏ này đang nở rộ mạnh mẽ.

Mỗi một thành viên trong tổ trọng án đều rất quen thuộc với mấy bụi hoa lựu đỏ này.

Mấy bông hoa lựu này trông hệt như những chiếc chuông nhỏ màu đỏ cam, hoa có sáu thuỳ, tạo nên một cánh hoa lớn, bề ngoài láng mịn tựa như sáp, nằm trong tay Triệu Hướng Vãn trông vô cùng lả lướt, đáng yêu.

Quý Chiểu nhìn đóa hoa lựu đỏ này, hai giây sau lại từ từ giơ tay lên chạm vào. Lúc đầu ngón tay anh chạm tới cánh hoa của đoá hoa này, cảm xúc mềm mại đó khiến anh cảm nhận được sự tươi mới. Hoá ra, hoa trong thế giới hiện thực là như thế này.

Khóe miệng Quý Chiêu dần dần hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Vài cọng tóc mái rủ xuống trước trán, gương mặt tinh xảo của Quý Chiêu toát lên vẻ điển trai, chân mày đẹp như tranh vẽ, nụ cười tựa như hoa sen nở rộ, sáng tới mức mọi người đều có hơi không mở mắt nổi.

Con chim sơn ca vỗ cánh nhảy múa trên không trung.

Bức tường thành luỹ vô hình trong thế giới nội tâm của anh đột nhiên bị phá vỡ, con chim sơn ca hoan hô một tiếng, bay ra bên ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-426-con-chim-son-ca-vo-canh-nhay-mua-tren-khong-trung.html.]

Không còn là những hình ảnh lặp đi lặp lại không thay đổi nữa, thế giới nội tâm của Quý Chiêu bắt đầu trở nên phong phú hơn.

Cây nở đầy hoa tươi, các bụi rậm, từng mảnh ruộng lúa, ao hồ gợn sóng, tiếng nước chảy róc rách trên dòng suối nhỏ…

Khi con chim sơn ca bay lượn, Triệu Hướng Vãn cũng nhìn thấy được rất nhiều cảnh tượng khác nhau.

Khóe miệng cô cong lên ý cười, ánh mắt tỏa sáng, đôi môi mím chặt, chỉ sợ sẽ quấy rầy đến Quý Chiêu. Chim sơn ca bay càng cao, thế giới của Quý Chiêu cũng dần trở nên lớn hơn!

[Hướng Vãn, những thứ này là thật sao?]

Trong giọng nói của Quý Chiêu mang theo vẻ hưng phấn, tựa như cảm thấy vô cùng tò mò với thế giới đang không ngừng thay đổi trước mắt.

Đây là một hiện tượng tốt… Quý Chiêu bắt đầu ý thức được sự khác biệt giữa thế giới nội tâm và thế giới hiện thực rồi.

Chỉ cần Quý Chiêu không tiếp tục đắm chìm trong thế giới nhỏ bé khép kín của mình, không ngừng phát triển thế giới nội tâm của anh, thế chứng tự kỷ của anh sẽ dần dần khỏi.

Không nén được sự vui mừng trong lòng, mí mắt Triệu Hướng Vãn cong cong: “Chỉ cần anh chịu bay ra ngoài, thế thì thế giới mà anh nhìn thấy sẽ càng ngày càng lớn hơn.”

Chú chim sơn ca ngừng lại, đứng giữa không trung phát ra hai tiếng “huýt huýt”, cặp mắt đen ti hí nhìn chằm chằm những hình ảnh bên ngoài, như có điều suy nghĩ.

Hai mắt Quý Chiêu sáng rực như sao, nhìn chằm chằm về phía Triệu Hướng Vãn.

[Thế nên những thứ anh nhìn thấy trong mắt mình mới là thật sao?]

Quý Chiêu nhanh chóng hiểu ra, điều này khiến Triệu Hướng Vãn vô cùng ngạc nhiên, mừng rỡ: “Đúng thế!”

Chú chim sơn ca hoan hô một tiếng, tay phải Quý Chiêu lật lại, đan tay với Triệu Hướng Vãn, nắm thật chặt, cảm giác chặt chẽ giữa các đốt ngón tay khiến anh cảm thấy an toàn một cách khó hiểu.

“Khụ!” Hứa Tung Lĩnh nặng nề ho khan một tiếng.

Ánh mắt của tất cả thành viên của tổ trọng án đều tập trung giữa hai bàn tay đang nắm chặt của Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu.

[Con mẹ nó! Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu đang yêu nhau sao?]

[Quý Cẩm Mậu đúng là một tên cáo già, chẳng trách vì sao lại muốn để Quý Chiêu ở lại tổ trọng án của chúng ta, hoá ra là xem trọng cô con dâu là Triệu Hướng Vãn đây.]

Loading...