Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 312: Tình Cảm Giữa Người Với Người

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:35:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba Trạm lại không giỏi ăn nói, chỉ luôn miệng nói cảm ơn cô.

Trạm Bình tiến lên đỡ anh trai và chị dâu dậy, thấp giọng lên tiếng an ủi: “Được rồi, được rồi, chúng ta cũng không cần nói cảm ơn mãi như thế, cô ấy còn là sinh viên, đừng dọa cô ấy sợ.”

Quý Chiêu im lặng đứng bên cạnh, cảm thấy có chút bối rối trước phản ứng xúc động mạnh mẽ của gia đình này. Hôm nay Triệu Hướng Vãn tới thăm bệnh nhân hơi muộn, vốn không tới lượt Quý Chiêu đi theo cô, tuy nhiên hôm nay tổ trọng án còn có nhiệm vụ ở bên ngoài, Hứa Tung Lĩnh lại không yên tâm để Quý Chiêu ở lại phòng làm việc một mình, thế nên bảo Triệu Hướng Vãn dẫn anh theo.

Bây giờ, Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu cũng rất ăn ý với nhau, mặc dù Quý Chiêu không nói chuyện, thế nhưng tiếng lòng của anh vừa thẳng thắn vừa đơn giản, việc trao đổi cũng không khó khăn lắm.

[Bọn họ đang làm gì thế nhỉ?]

Triệu Hướng Vãn nhích tới gần chỗ anh một chút, nói nhỏ vào tai anh: “Biểu đạt sự cảm ơn.”

[Tại sao lại cảm ơn?]

“Bởi vì chúng ta đã giúp bọn họ tìm thấy con gái.”

[Đây chính là tình yêu thương của ba mẹ sao?]

“Ừ.”

Quý Chiêu có chút cảm động, trong ánh mắt hiện lên nhiều cảm xúc hơn.

[Ba mẹ của tôi cũng sẽ cảm ơn em vì em đã giúp đỡ tôi, đúng không?]

Triệu Hướng Vãn cảm thấy có chút kinh ngạc, vui mừng, đưa mắt nhìn anh, gật đầu một cái.

Bây giờ, dường như trái tim của Quý Chiêu đã được mở khoá, bắt đầu có phản ứng với các sự vật sự việc ở thế giới bên ngoài, bắt đầu tìm hiểu về tình cảm giữa người với người, đây là chuyện tốt.

Quý Chiêu nhướng mắt nhìn Triệu Hướng Vãn, trong đôi mắt màu đen sâu không thấy đáy kia loé lên vẻ âm trầm, dịu dàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-312-tinh-cam-giua-nguoi-voi-nguoi.html.]

[Cảm ơn em, Triệu Hướng Vãn.]

[Cũng cảm ơn cả ba mẹ tôi nữa.]

Giọng nói dịu dàng của người thiếu niên vang lên trong đầu, không biết vì sao cảm xúc trong lòng Triệu Hướng Vãn lẫn lộn, vừa cảm thấy vui mừng, cũng cảm thấy chua xót, nhưng phần lớn là cảm thấy đáng tự hào. Có thể giúp một người bị tự kỷ mở lòng, cảm nhận được sự lo lắng và tình yêu thương của người thân, cảm giác thành tựu này khó có thể diễn tả bằng lời.

Hai người cùng đi vào phòng bệnh, Giả Tuấn Nam đang ngồi ở đầu giường, túc trực bên cạnh Trạm Hiểu Lan, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm cô ấy. Rõ ràng đã một ngày một đêm chưa được nghỉ ngơi gì, thế nhưng anh ta vẫn không hề mệt mỏi chút nào. Anh ta suýt nữa đã không còn được nhìn thấy Trạm Hiểu Lan nữa, suýt nữa đã mất đi cô ấy!

Nhìn thấy Triệu Hướng Vãn, Giả Tuấn Nam vội vàng đứng dậy, giọng nói nghẹn ngào: “Triệu Hướng Vãn, cảm ơn…”

Triệu Hướng Vãn khoát khoát tay, nhìn về phía Trạm Hiểu Lan đang nằm im không nhúc nhích trên giường bệnh.

Chiếc ga trải giường trắng nõn, chiếc giường bệnh bằng sát, sàn nhà lát đá cẩm thạch màu xanh đen, trong phòng bệnh phát ra một luồng khí lạnh như băng, khiến khuôn mặt tái nhợt của Trạm Hiểu Lan càng thêm tiều tuỵ.

Đôi lông mi của Trạm Hiểu Lan khẽ run run, hiển nhiên cô ấy đã tỉnh lại, nhưng lại không hề mở mắt.

[Có thai trước khi kết hôn, bị một tên tội phạm g.i.ế.c người bắt nhốt, đánh mất sự trong trắng, danh tiếng cũng bị huỷ hoại hoàn toàn, tôi còn sống làm gì nữa? Một người phụ nữ bẩn thỉu như mình, nào còn có tương lai gì nữa chứ? Cần gì phải cứu tôi, tại sao phải cứu tôi!]

Giả Tuấn Nam tiến tới gần bên gối, nhẹ giọng nói: “Hiểu Lan, Hiểu Lan, Triệu Hướng Vãn tới thăm em này.”

Bị buộc phải đối mặt với hiện thực, Trạm Hiểu Lan mở mắt ra, dùng ánh mắt đờ đẫn, ngây ngốc nhìn người tới.

Triệu Hướng Vãn đứng cách mép giường một mét, Quý Chiêu đứng xa hơn, hai người đều không nói gì.

Ánh mắt Triệu Hướng Vãn dịu dàng, ấm áp, khóe miệng lộ ý cười, đôi mắt trong trẻo khiến Trạm Hiểu Lan chợt nhớ lại cảnh tượng lúc Triệu Hướng Vãn cứu mình.

Hùng Thành Phong hung hăng như thế, nhưng Triệu Hướng Vãn lại không chút sợ hãi, thực hiện một cú ném qua vai quật ngã hắn ta xuống đất.

Cô, thật sự rất mạnh mẽ.

Trạm Hiểu Lan lẩm bẩm: “Tại sao lại cứu tôi?”

Giả Tuấn Nam khó nén được sự kích động, sau khi Trạm Hiểu Lan được đưa đến bệnh viện, cô ấy cũng không nói tiếng nào, cho dù ba mẹ cô ấy khóc lóc, cô của cô ấy an ủi, Trạm Hiểu Lan cũng đều im lặng không nói. Không ngờ, Triệu Hướng Vãn vừa tới, cô ấy lại chủ động nói chuyện!

Loading...