Bất ngờ, giọng phấn khích của Chu Phi Bằng vang lên qua bộ đàm: "Đệt! Cá cắn câu ..."
Hứa Tung Lĩnh lập tức căng thẳng: "Đừng vội, đợi chúng đến gần."
Chu Phi Bằng kích động tiếp: " thấy , thấy , đang vẫy tay chặn xe, là phụ nữ!"
Hà Minh Ngọc nhắc nhở : "Bình tĩnh chút giảm tốc độ, đợi chúng tới gần ."
Chu Phi Bằng khúc khích, giữ sự nghiêm túc nữa. Nếu như đây, khi nhắc đến bọn tội phạm hung ác thì còn vài phần sợ hãi, nhưng mấy câu cá thất bại thì trong lòng bắt đầu chút mong đợi. Chính vì sự mong đợi khiến mất cảnh giác, khi đối mặt với hai cô gái trẻ chặn xe, buông lỏng cảnh giác.
Bên đường, ánh đèn đường mờ ảo hai phụ nữ .
Một trong hai đang vẫy tay, miệng điều gì đó.
Khi xe đến gần, Chu Phi Bằng thất vọng.
Hai phụ nữ trông giống với những bức phác họa của Quý Chiêu, và cũng ăn mặc quá gợi cảm. Một vẻ chỉ mười bảy mười tám tuổi, tóc buộc hai b.í.m nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn sáng lên ánh đèn đường, đôi mắt to tròn đầy sợ hãi.
Khi thấy Chu Phi Bằng dừng xe, cô gái lập tức rơi nước mắt, lớn tiếng kêu: "Anh ơi, ơi, giúp với, chị sắp sinh !"
Chu Phi Bằng dời mắt sang bên cạnh, lúc mới nhận cô gái đang đỡ một phụ nữ bụng lớn, khuôn mặt giấu chiếc khăn trùm đầu trông vẻ đau đớn, nhăn nhó rõ nét mặt. Anh bỗng cảm thấy lo lắng, vội vàng qua bộ đàm: "Phụ nữ mang thai, tình hình khẩn cấp, sẽ đưa họ đến bệnh viện." Nói xong, cúp bộ đàm.
Hà Minh Ngọc gọi nhưng gọi nữa.
Chu Phi Bằng xuống xe mở cửa, cô gái lời cảm ơn đỡ phụ nữ mang thai ghế . Bản tính Chu Phi Bằng vốn lương thiện, thấy phụ nữ và trẻ em gặp nạn thì thể ngơ, do đó kịp kỹ nhanh chóng ghế lái và chuẩn khởi động xe. ngay lúc đó, bỗng cảm thấy cổ đau nhói, mắt tối sầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-222-chi-toi-sap-sinh-roi.html.]
Đợi đến khi tỉnh , Chu Phi Bằng phát hiện hai tay trói chặt và ở ghế , lái xe thế bởi " phụ nữ mang thai" lúc nãy, còn cô gái trẻ ở ghế phụ thì miệng liên tục thúc giục: "Đến ? Đến ?"
“Người phụ nữ mang thai” mất kiên nhẫn đáp lời: "Đừng giục, ông đây chạy nhanh lắm !" Giọng thô cứng, rõ ràng là một gã đàn ông.
Chu Phi Bằng chỉ tự tát một cái. Làm cảnh sát hình sự ba năm, từng gặp bao kẻ tâm địa xảo quyệt, mà hôm nay lừa bởi một cô gái trẻ trông ngây thơ và một gã đàn ông bụng phệ lừa!
Anh cố gắng điều chỉnh nhịp thở từ từ cử động cổ tay. Dây trói chặt nhưng vẫn còn chút dư để hoạt động. Sau một hồi cố gắng, cuối cùng Chu Phi Bằng cũng gỡ dây trói, để hai tay tự do.
Tên lái xe dường như nghĩ là thể tỉnh nhanh như , gã lái xe chuyện.
"Mẹ kiếp, xe ngon thật! Xe nhập khẩu khác, chống rung , cách âm , động cơ cũng khỏe. Về sửa sang một chút sơn , đó đem sang tỉnh bên bán chắc chắn kiếm món hời."
"Còn trai thì ?"
"Sao? Mày tiếc thằng ẻo lả ? Đến nơi thì đập một gậy c.h.ế.t nó, quẳng xuống cái ao cạnh đó. Dù xong vụ , chúng cũng chuồn."
Nghe đến đây, cô gái trẻ chút nỡ, đó đầu Chu Phi Bằng đang ở ghế . thì cô lập tức hoảng sợ hét lên: "Anh , tỉnh !"
Tên lái xe hoảng hốt, tay lái khựng .
"Kít…" Tiếng phanh gấp vang lên, chiếc xe suýt nữa lao khỏi đường.
Chu Phi Bằng chần chừ thêm nữa, bật dậy, hai tay vươn cướp lấy tay lái.
Cô gái hét chói tai và cố gắng bẻ tay , thậm chí còn vội vã cắn một cái thật mạnh.
Chu Phi Bằng đau đớn chịu nổi, thế là vung tay mạnh một cái để đẩy cô gái . chính cú đẩy tạo trống cho tên tài xế , gã đ.ấ.m mạnh một cú.
"Rầm…" Chiếc xe mất lái đ.â.m dải phân cách giữa đường, lật một vòng , đó lao xuống bãi cỏ ven đường.