Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 989
Cập nhật lúc: 2025-01-06 14:43:01
Lượt xem: 44
Cô lạnh lùng nhìn hắn, nhấn mạnh từng chữ: “Nếu chướng mắt chúng tôi, những người nhà quê này, tự coi mình thuộc tầng lớp giai cấp cao hơn , không muốn cùng chúng tôi chung sống , vậy thì mau chóng rời đi đi!”
Cố Nguyệt Hoài vừa nói vừa nhìn chằm chằm Thôi Hòa Kiệt. Ánh mắt sắc như dao, giọng điệu nhàn nhạt của cô lại lạnh lẽo như băng.
Những lời buộc tội như miệt thị nông dân, dùng quyền ép người khiến sắc mặt Thôi Hòa Kiệt tái nhợt, chân cũng run lẩy bẩy.
Từ trước đến nay, gã chưa từng nghĩ việc coi thanh niên trí thức thủ đô cao quý hơn người khác là sai. Đám thiếu gia thiên kim đó đều là con cái của những người hiện nay đang nắm quyền , đứng ở đỉnh quyền lợi , lời nói và hành động của họ dĩ nhiên khác biệt so với những người thường.
Ngay cả bản thân gã cũng phải cúi đầu trước đám thanh niên trí thức này, thì nói gì đến những người nông dân ngu dốt, vô tri?
Những lời nói của Cố Nguyệt Hoài khiến Thôi Hòa Kiệt sợ vỡ mật. Đỉnh đầu bị cái mũ lớn chụp lên khiến hắn cảm thấy hoảng loạn . Nếu thật có ai đó muốn điều tra kỹ lưỡng, chỉ e ngay cả bố vợ gã là Chu Phong cũng khó lòng cứu nổi .
Hay cho một Cố Nguyệt Hoài, một đòn liền trí mạng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/989.html.]
Nếu Thôi Hòa Kiệt là sợ hãi, thì đám người Vương Phúc và Vương Bồi Sinh lại cảm thấy đại khoái nhân tâm .
Nga
Lúc trước, cả hai bị Thôi Hoà Kiệt hùng hồn chỉ trích áp bức đe doạ , thậm chí đã suýt nhượng bộ phê duyệt kinh phí tu sửa điểm thanh niên trí thức để giải quyết cho êm chuyện. Nhưng nếu làm vậy, đội sản xuất vốn đang trong tình trạng khuyết lương đã khó khăn lại càng thêm gian nan chật vật. Trong mùa đông giá rét này, thiếu lương thực là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, xã viên nhóm lại đang phải nghỉ dài , quỹ công ít ỏi chẳng đủ gánh quá nhiều phí tổn như vậy .
Bây giờ, nghe Cố Nguyệt Hoài nói một tràng khiến Thôi Hòa Kiệt tái mặt, cả hai cảm giác như vừa trút được gánh nặng lớn, trong lòng thoải mái hơn bao giờ hết. Đây đều là tiếng lòng của bọn họ a !
Cố Nguyệt Hoà quả nhiên là một đồng chí tốt , giác ngộ cực cao !
Cuối cùng, Thôi Hòa Kiệt chẳng nói thêm lời nào, chỉ lạnh lùng liếc Cố Nguyệt Hoài một cái, rồi quay người rời khỏi chỗ chăn nuôi.
Gã biết rõ miệng lưỡi của cô lợi hại thế nào, và gã cũng chẳng dại mà khiêu khích cô thêm nữa. Bởi đến lúc đó , một cái mũ lớn bị chụp xuống đình đầu , thì không chỉ riêng gã, ngay cả Tống Kim An hay Hoàng Thịnh cũng ' ăn không hết gói đem đi '.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》