Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 966
Cập nhật lúc: 2025-01-03 15:29:03
Lượt xem: 44
Cô ngừng một chút, ánh mắt hướng về phía Yến Thiếu Ngu, như đang chờ phản ứng của anh:
"Sau khi Thiếu Ương xuất viện, để cậu ấy dọn đến nhà em ở chung với anh cả và anh ba. Anh thấy thế nào?"
Cố Nguyệt Hoài thanh âm dễ nghe, nhỏ nhẹ thương lượng với anh . Cô hiểu rõ tính cách kiêu ngạo của Yến Thiếu Ngu, cũng lo sợ anh sẽ vì cảm thấy ba anh em họ sống nhờ vào cô sẽ từ chối đề nghị này .
Yến thiếu ương sửng sốt, cũng theo bản năng nhìn về phía Yến Thiếu Ngu.
Hai người đều cho rằng Yến Thiếu Ngu sẽ cự tuyệt, nhưng anh lại thần sắc nhàn nhạt mà đáp: “Có thể.”
Cố Nguyệt Hoài chớp chớp mắt, anh đáp ứng nhanh chóng như vậy, cô lại cảm thấy có chút kỳ lạ, không giống với tính cách của anh . Rốt cuộc, anh là người lúc trước sẽ vì vài bữa cơm mà kiên trì phải giao đủ tiền cho cô .
Cô im lặng một lúc, rồi hỏi: “Anh không phản đối sao?”
Ánh mắt Yến Thiếu Ngu thoáng lướt qua cần cổ trắng nõn của cô, anh khẽ ho nhẹ một tiếng, ánh nhìn lập tức dời đi. Giọng nói trầm ổn vang lên:
"Tại sao phải phản đối? Sau khi anh vào bộ đội, sẽ gửi tiền trợ cấp hàng tháng về cho em."
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/966.html.]
Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt sáng rực như ánh sao. Trong lòng cô chợt nóng bừng, cảm giác ngọt ngào lan tỏa khắp toàn thân .
A ! Đầu gỗ này rốt cuộc thông suốt ! Còn biết dùng chiến thuật vu hồi nữa ! Không tệ không tệ !
Anh nói sẽ gửi tiền trợ cấp cho cô, chứng tỏ trong lòng anh đã thực sự coi cô là người nhà, thậm chí là vợ. Càng đáng quý hơn, anh sẵn lòng giao cả hai em trai, em gái của mình cho cô chăm sóc. Đây chẳng phải là sự tin tưởng tuyệt đối sao?
Sau khi Yến gia đã phải trải qua những biến động lớn, anh vẫn sẵn lòng tin tưởng cô, điều này đã là một sự tin tưởng vô cùng lớn, có được không hề dễ dàng.
Nhìn Yến Thiếu Ngu, lòng cô dâng lên một cảm xúc khó tả.
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng ngoéo ngón tay anh, trong mắt lóe lên một tia cười tinh nghịch, cố tình trêu chọc: “Thật vậy sao? Nhưng em nghe nói, tiền trợ cấp của quân ngũ mỗi tháng chỉ có sáu đồng thôi, anh chắc chắn đủ để nuôi chúng em mấy người chứ?”
Yến Thiếu Ngu nghe xong, môi anh khẽ nhếch lên, nụ cười rực rỡ bất ngờ xuất hiện.
Cố Nguyệt Hoài ngây người.
Từ trước đến giờ, anh luôn kín đáo, ít khi biểu lộ cảm xúc. Lời nói và hành động của anh đều rất mực cẩn trọng. Vì thế, kể từ khi quen biết, cô hiếm khi thấy anh cười.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》