Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 675

Cập nhật lúc: 2024-12-24 14:27:55
Lượt xem: 37

Cô biết rõ Điền Tĩnh đã sớm nhìn trúng gia thế trợ lực cường đại của Tống Kim An, mong dùng anh ta làm bàn đạp để thực hiện bước nhảy vọt giai cấp giống như kiếp trước . Không muốn anh ta c.h.ế.t cũng chỉ vì không muốn cơ hội vàng đã tới tay còn chắp cánh bay đi , cũng chả phải vì tình cảm thật lòng gì .

Yến Thiếu Ngu lạnh lùng nhìn Điền Tĩnh một cái, rồi cất giọng trầm:

"Tránh ra."

Điền Tĩnh sững người, ngẩng đầu lên, vừa thấy Yến Thiếu Ngu thì tỏ vẻ mừng rỡ. Nhưng khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đứng cách đó không xa, ánh mắt cô ta lập tức lóe lên vẻ cảnh giác. Giọng nói có phần kích động:

"Hai người đến rồi? Mau cứu Thanh niên trí thức Tống đi! Anh ấy vì cứu tôi mà bị cây đại thụ này đè trúng."

Cô ta thực sự cảm thấy rất thất bại, ban đầu tưởng rằng có nam chính Tống Kim An ở bên cạnh , sẽ không có chuyện gì xảy ra , mọi nguy hiểm có thể thuận lợi vượt qua như trong cốt truyện. Nhưng không hiểu vì sao cô như là bị vận rủi đeo đuổi , dù ở bên cạnh Tống Kim An có quang hoàn nam chính cũng một lần lại một lần rơi vào nguy hiểm.

Điền Tĩnh nhìn Yến Thiếu Ngu thử nhấc thân cây, khổ sở nói:

"Thân cây quá nặng, ba người chúng ta cũng không thể nâng nổi."

Cố Nguyệt Hoài vòng qua Điền Tĩnh, lau nước mưa trên mặt, lạnh lùng nói với Yến Thiếu Ngu:

"Cạy lên đi!"

Sự thật chứng minh, nguyên lý đòn bẩy là vô cùng hữu ích.

Tống Kim An thật may mắn, không bị thân cây làm gãy xương sống, chỉ là nhất thời bị vật nặng đè lên dẫn đến hôn mê .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/675.html.]

Yến Thiếu Ngu cõng Tống Kim An trên lưng, mặc kệ vết thương ở cổ tay đang không ngừng rỉ máu. Cố Nguyệt Hoài nhìn mà nhíu chặt đôi mày, nói:

"Để tôi cõng anh ta. Anh bị thương rồi, cần phải tiết kiệm thể lực."

"Không được!"

Yến Thiếu Ngu còn chưa kịp trả lời, Điền Tĩnh đã vội vàng lên tiếng.

Cô ta chắn trước mặt Tống Kim An, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Cố Nguyệt Hoài, như thể cô chính là hồng thuỷ mãnh thú vậy .

Nga

Cố Nguyệt Hoài nhếch môi cười, giọng điệu châm chọc:

"Cô dựa vào cái gì mà nói không được?"

Điền Tĩnh cắn môi, lúng túng đáp:

"Ý… ý của tôi là, chân tôi cũng bị thương. Cô có thể đỡ tôi không?"

Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài bật cười, tiếng cười đầy vẻ mỉa mai không hề che giấu:

"Điền Tĩnh, cô uống nhầm thuốc à? Tôi cứu các người là cô nên thắp hương cảm tạ trời đất rồi. Còn muốn tôi đỡ cô? Không g.i.ế.t cô ở đây đã là nhân từ lắm rồi."

Trước mặt Yến Thiếu Ngu, Cố Nguyệt Hoài không hề che giấu sự chán ghét và thù hận đối với Điền Tĩnh.

Loading...