Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 639
Cập nhật lúc: 2024-12-23 15:18:58
Lượt xem: 15
Cố Nguyệt Hoài híp mắt, lặng lẽ quan sát. Khi thấy Yến Thiếu Ngu đứng bên ngoài đám đông, cô liền đi thẳng về phía Vương Phúc.
Không thèm nhìn đến Điền Tĩnh, cô nói một cách bình tĩnh:
"Bí thư chi bộ, chúng ta xuất phát thôi?"
Điền Tĩnh có chút ngẩn người, cô ta nghi hoặc nhìn Cố Nguyệt Hoài, cất giọng hỏi:
"Bí thư chi bộ, chẳng phải chúng ta sẽ lên núi sao?"
Nga
Vương Phúc lộ vẻ khó xử, ông thấp giọng nói với Cố Nguyệt Hoài:
"Tiểu Cố, ruộng củ đậu mà cô vừa nói với tôi, Điền Tĩnh cũng đã báo cáo. Như vậy… tính là công lao của ai?"
Trong lòng Vương Phúc đầy mâu thuẫn. Ban đầu, ông nghĩ Tiểu Cố đã lập công lớn cho đại đội. Nếu tìm được củ đậu mang về, chắc chắn đại đội sẽ không tiếc lời khen thưởng cô. Nhưng sự xuất hiện đột ngột của Điền Tĩnh khiến mọi thứ trở nên phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/639.html.]
Điền Tĩnh nghe thấy lời của Vương Phúc, không khỏi hoảng hốt. Cô ta trừng mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài, trong lòng dâng lên một nỗi nghi ngờ sâu sắc.
Rõ ràng theo nội dung tiểu thuyết mà cô ta biết, ruộng củ đậu này là nơi nữ chính Cố Nguyệt Hoài từng phát hiện khi cứu nam chính Tống Kim An khỏi trận mưa lớn gây lở đất. Nơi đó bình thường chỉ toàn lợn rừng, sói hoang, rất ít dấu chân người. Vậy mà tại sao Cố Nguyệt Hoài lại biết được?
Những suy nghĩ xoay chuyển không ngừng trong đầu .
Bỗng một suy đoán chợt loé lên , cô ta chỉ cảm thấy như bị một gáo nước lạnh dội từ đâù xuống chân làm cho cô ta hoàn toàn tỉnh táo .
Cô ta ngẩn người nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt đầy kinh tủng lại hoài nghi. Cẩn thận hồi tưởng lại, có vẻ như Cố Nguyệt Hoài thật sự khác với những gì trong tiểu thuyết miêu tả. Cố Nguyệt Hoài hẳn là không thể biết được cốt truyện, nhưng tại sao mỗi lần đều có thể hoá hiểm thành an , tránh đi những cái bẫy mà cô ta "vất vả" giăng ra , rồi ra tay đánh trả khiến cô ta luôn thất bại thảm hại ?
Cố Nguyệt Hoài chẳng lẽ… không phải dân bản xứ? Mà là giống như cô ta , xuyên vào quyển tiểu thuyết này ? Hay là nói… Cố Nguyệt Hoài là người đã từng sống một đời , ch.ế.t đi sống lại , người trọng sinh ?!
Mỗi một cái ý tưởng hiện lên trong đầu, lại khiến huyết sắc trên mặt cô ta càng ngày càng nhợt nhạt , nhợt nhạt đến mức gần như đã hoàn toàn biến mất . Cô ta có cảm giác lạnh buốt từ đầu đến chân.
Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ nhìn sự thay đổi trên khuôn mặt cô ta , đáy mắt lướt qua một tia lạnh lùng. Cô đã sớm biết, Điền Tĩnh đã không phải là Điền Tĩnh thật sự , nên việc cô ta nói ra tung tích ruộng củ đậu cũng chẳng có gì kỳ quái.