Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 436

Cập nhật lúc: 2024-12-19 07:14:37
Lượt xem: 73

Hiện tại, mọi người chỉ biết rằng Trần Nguyệt Thăng đã ngủ với góa phụ Lý nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm.

Nếu hắn ta tiếp tục làm loạn, thậm chí còn để người ở đồn cảnh sát vào cuộc điều tra, chỉ càng khiến mọi chuyện thêm rối ren, tồi tệ hơn mà thôi.

Cố Tích Hoài đang ôm Yến Thiếu Đường, kiên nhẫn đút cho cô bé từng thìa trứng chưng. Vẻ mặt anh điềm tĩnh, giọng nói trầm ổn:

"Yên tâm đi, sẽ không có ai báo án đâu. Mọi người ở đây đều là dân quê cả, nào dám giao thiệp với mấy người cầm s.ú.n.g kia chứ? Cha mẹ cậu ta cũng sẽ không để cậu ta làm như vậy ."

Cố Nguyệt Hoài nghe vậy thì chỉ cười nhạt, chẳng còn để tâm đến chuyện của Trần Nguyệt Thăng nữa. Cô chuyển đề tài, hỏi:

"Hôm nay Thiếu Đường có ngoan không anh?"

Cố Tích Hoài gật đầu, chợt nhìn cô đầy tò mò:

"Nguyệt Hoài, có phải Thiếu Đường thông minh hơn rồi không?"

Anh nhớ rõ,cô bé khi vừa trở đến đây , cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nói, cả người ngơ ngơ ngác ngác không có chút linh khí nào . Nhưng hôm nay, cô bé lại hoàn toàn khác biệt, không chỉ có thể tự mình ăn cơm và đi vệ sinh , thỉnh thoảng còn có thể nói một số câu đơn giản .

Mí mắt Cố Nguyệt Hoài cong cong, nét mặt chẳng mấy ngạc nhiên:

"Có lẽ phong thủy nhà mình tốt đấy anh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/436.html.]

Cố Tích Hoài khẽ cười, nhưng anh không tin điều này. Anh chậm rãi nói:

" Bộ dáng của Thiếu Đường rất xinh đẹp . Sau này, lớn lên , chắc chắn sẽ là một mỹ nhân. Nhưng rốt cuộc thì nhà con bé còn ai không? Chúng ta có nên tìm người nhà cho con bé không?"

Khi nói đến chuyện tìm lại người nhà cho Thiếu Đường, trong ánh mắt Cố Tích Hoài thoáng hiện tiếc nuối .

Khoảng thời gian này, anh sống chung với cô bé rất tốt. Thiếu Đường ngoan ngoãn và hiểu chuyện, hoàn toàn khác với Cố Nguyệt Hoài khi còn bé. Cô bé như đặc biệt đến bù đắp cảm giác được làm anh của Cố Tích Hoài . Nếu đến một ngày thật sự phải đưa cô bé về với gia đình của mình , anh sẽ rất luyến tiếc .

Cố Nguyệt Hoài chỉ khẽ lắc đầu, rồi nhẹ nhàng chuyển chủ đề:

"Anh ba đừng lo chuyện đó. Tối nay anh muốn ăn gì để em nấu cơm?"

Nga

Cố Tích Hoài nghĩ một lát, rồi cười đáp:

"Một nồi rau củ lớn với bánh ngô nướng được không?"

"Được!"

Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng chuẩn bị. Cô dùng cải trắng, khoai tây, khoai lang đỏ, miến và nửa con gà hầm thành một nồi lớn đầy hấp dẫn. Nước canh thơm ngon, hương vị tinh tế lan tỏa khắp không gian. Cùng lúc đó, cô ủ bột, cán thành những chiếc bánh bột ngô mỏng, dán lên chảo sắt bên cạnh. Hương thơm bánh bột ngô hòa quyện với mùi nước súp khiến cả căn nhà ngập tràn ấm áp.

 

Loading...