Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 353
Cập nhật lúc: 2024-12-14 12:54:01
Lượt xem: 61
Năm đó, khi địa chủ bị chèn ép và nhà cửa bị khám xét, tịch thu tài sản , nhà họ Cố lại lén lút cất giấu tài sản, âm mưu chờ thời cơ Đông Sơn tái khởi, tiếp tục bóc lột sức lao động của nhân dân.
Không biết với danh tiếng này, Cố Nguyệt Hoài sẽ xoay người như thế nào?
Gương mặt Điền Tĩnh oán độc , nhưng khi ngẩng đầu lên, lại thay bằng vẻ mặt uất ức, nước mắt rưng rưng trong hốc mắt. Cô ta nghẹn ngào khóc lóc: "Bí thư chi bộ, tôi thật sự không làm, tôi... Tôi chỉ đang... tìm chứng cớ nhà họ Cố có ý đồ bất chính mà thôi!"
"Chứng cớ có ý đồ bất chính?" Vương Phúc dừng động tác rít thuốc, giọng nói đầy nghi hoặc.
Trong con ngươi đen nhánh của Cố Nguyệt Hoài hiện lên vẻ kinh ngạc. Cô thật sự không ngờ rằng, Điền Tĩnh cầu s.i.n.h d.ụ.c lại cường như vậy . Cô ta sẵn sàng buông tha hoàng kim đồ cổ cùng bảo bối để thoát khỏi khốn cảnh hiện tại .
"Bí thư chi bộ, tổ tiên... tổ tiên nhà họ Cố là địa chủ, chắc mọi người đều biết rồi, đúng không?" Điền Tĩnh lau nước mắt, đứng lên tiến về phía mảnh đất bị xới, rồi thấp giọng nói: "Nơi này có chôn giấu tiền bạc châu báu của nhà họ Cố."
Một viên đá vô tình đã khuấy động cả mặt hồ yên tĩnh.
Cố Chí Phượng sắc mặt thay đổi, nhìn Điền Tĩnh bằng ánh mắt không dám tin. Việc này ngay cả ông ta cũng không hề biết, sao Điền Tĩnh lại nghe được tin tức này?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/353.html.]
Nga
Vương Phúc cũng ngừng hút thuốc, ánh mắt đầy khiếp sợ nhìn Điền Tĩnh: "Cô nói cái gì?"
Điền Tĩnh lúc này đã hoàn toàn lấy lại bình tĩnh. Cô ta giậm mạnh chân lên nền đất dưới chân, ánh mắt sắc lạnh, lời lẽ đầy khí phách:
"Địa chủ bóc lột nông dân, dù bị lật đổ rồi nhưng như con rết trăm chân, c.h.ế.t vẫn chưa chịu ngã. Ngay tại đây, chính là nơi chôn giấu bảo vật mà nhà Cố Chí Phượng định dùng để Đông Sơn tái khởi!"
Nếu như trước đó mọi người còn hoài nghi, thì giờ đây khi nghe Điền Tĩnh nói ra, tất cả đều bắt đầu xôn xao.
"Cô gái nhà họ Điền này chắc là điên rồi. Làm gì có chuyện nói bừa như vậy?"
“Tôi thấy không hẳn như vậy, tổ tiên nhà họ Cố vốn là địa chủ, anh không biết sao? Mấy người con nhận nuôi của Cố gia đều đã đứng ra làm chứng . Cố gia loại này không còn lương tâm lại làm địa chủ nhiều năm như vậy , sao có thể cam tâm cứ như vậy lụi bại , nhất định là ' chia trứng vào nhiều ổ ', chắc chắn phải để lại đường lui cho mình ."
“Sách, bảo sao toàn gia này trước kia cứ cà lơ phất phơ , không chịu làm việc đàng hoàng kiếm công điểm mà lại có thể xây được nhà? Hóa ra là còn tài sản chôn giấu không nộp hết lên , mới có thể sống những ngày tháng ung dung như vậy!”