Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1683

Cập nhật lúc: 2025-03-25 09:43:48
Lượt xem: 11

Cố Nguyệt Hoài khẽ nghiêng đầu, khóe môi cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt ánh lên vẻ bình tĩnh nhưng cũng mang theo chút trêu chọc:

“Chào anh, tôi là Cố Nguyệt Hoài. Sau này sẽ đảm nhiệm vị trí quân y của quân khu chúng ta. Hy vọng sẽ không có ngày nào đó phải chữa trị cho anh.”

Lý Tùng Tùng ban đầu sửng sốt, nhưng ngay sau đó lập tức hiểu ra vấn đề.

Anh ta không khỏi gật gù, ánh mắt tràn đầy tán thưởng: 

“Cũng đúng! Đồng chí Cố đây có tay nghề không phải dạng vừa đâu! Lúc nãy , bác sĩ mà Tống Lâm mời đến kiểm tra thương thế cho thủ trưởng còn liên tục tỏ ra kinh ngạc, cảm thán , khen ngợi không ngớt miệng . Ông ấy còn tưởng răng người đã lấy viên đạn ra sau đó xử lý vết thương một cách hoàn hảo thế này là quân y giàu kinh nghiệm nhất trong quân khu số 8 chúng ta ấy chứ!”

Nói đến đây, Lý Tùng Tùng không nhịn được bật cười, trong mắt đầy vẻ hứng thú.

Một cô gái không chỉ xinh đẹp mà còn có bản lĩnh thực sự, quả nhiên không hổ là “đối tượng” của ' tân binh vương ' Yến Thiếu Ngu!

Nga

Nhưng càng nghĩ, anh ta càng cảm thấy có gì đó không đúng...

Khoan đã!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1683.html.]

Bỗng nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu khiến anh ta kinh ngạc đến mức suýt nữa nhảy dựng lên.

“Khoan khoan! Kết hôn? Đồng chí Cố, ý cô là cô và Thiếu Ngu sắp kết hôn sao? Chẳng lẽ cô đến đây là để đăng ký kết hôn?”

Hai mắt Lý Tùng Tùng sáng rực lên, hệt như một ngọn đuốc đang bừng cháy. Bát quái chi hồn trong người anh ta hừng hực bốc lên, không cách nào dập tắt được.

Anh ta trừng trừng nhìn Yến Thiếu Ngu, rồi lại quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại giữa hai người, vẻ mặt tò mò không thể giấu nổi.

Cố Nguyệt Hoài không chút do dự, gật đầu xác nhận một cách dứt khoát:

“Đúng vậy.”

Lời vừa thốt ra, Lý Tùng Tùng lập tức thở dài một hơi, đầy vẻ tiếc nuối như thể vừa đánh mất điều gì vô cùng quý giá. Anh ta nhìn Yến Thiếu Ngu với ánh mắt tràn ngập oán niệm, như thể đang trách móc trời xanh bất công.

“Quân khu chúng ta ngày thường khô khan đến mức chỉ có giống đực , ngay cả bóng dáng một con muỗi cái còn khó mà thấy! Thế mà hôm nay, cuối cùng cũng xuất hiện một cô gái, không những là một cô gái mà còn là một cô gái xinh đẹp! Ấy vậy mà… còn chưa kịp mơ mộng gì thì đã biết cô ấy là hoa có chủ rồi! Yến Thiếu Ngu, cậu nói xem, cậu có thấy lương tâm mình cắn rứt không? Cậu không thấy mình quá đáng lắm à?”

Vừa nói, anh ta vừa trợn mắt lườm Yến Thiếu Ngu một cái rõ dài, tràn đầy ai oán.

Loading...