Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1633
Cập nhật lúc: 2025-03-17 06:18:34
Lượt xem: 4
Bột thuốc vừa chạm vào, m.á.u lập tức đông lại, vết thương cũng ngừng rỉ máu.
Cảm giác đau rát ban đầu dần chuyển thành một cơn tê nhẹ, rồi như bị xoa dịu. Hứa Ân kinh ngạc nhìn cánh tay mình, đôi mắt ánh lên vẻ khó tin.
Cô ta ngước lên nhìn Cố Nguyệt Hoài, nhưng đối phương chỉ thản nhiên thu tay về, gương mặt vẫn không có lấy một tia cảm xúc.
Hứa Ân dần dần lấy lại thần trí từ cơn đau dữ dội. Cô ta thử cử động cánh tay, cảm giác vẫn còn tê cứng nhưng cơn đau bỏng rát xé toạc khi nãy đã giảm đi rất nhiều. Ánh mắt cô ta lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào cánh tay mình rồi chậm rãi hỏi:
“Cô thật sự là bác sĩ? Lại còn mang theo cả thuốc bên người?”
Cố Nguyệt Hoài không buồn ngẩng đầu, bình tĩnh thu dọn đồ, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ: “Thuốc này vốn chuẩn bị cho đối tượng , xem như mệnh cô chưa tuyệt .”
Hứa Ân khẽ thở ra một hơi, ánh mắt quan sát Cố Nguyệt Hoài có chút phức tạp.
Cô ta không phải kiểu người dễ dàng mở miệng cảm ơn, dù Cố Nguyệt Hoài giúp cô ta, cô ta trong lòng cũng vô cùng cảm kích nhưng với tính cách kiêu ngạo từ nhỏ, bảo cô ta nói lời cảm ơn ? Rất khó !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1633.html.]
Vì vậy, thay vì đáp lại bằng sự mềm yếu, hay đơn giản chỉ là một lời cảm ơn , cô lại chuyển hướng suy nghĩ sang lời nói khi nãy của Cố Nguyệt Hoài.
Cô ấy nói… thuốc vốn chuẩn bị cho “đối tượng”?
Hứa Ân ngẩn ra một lúc, rồi như sực nhớ ra điều gì đó, ánh mắt lóe lên một tia khó tin. Cô ta ngập ngừng vài giây, sau đó cẩn thận lên tiếng:
Nga
“Người cô nhắc đến… thật sự là Yến Thiếu Ngu sao? Cô có biết anh ta thực sự là ai không?”
Giọng cô mang theo chút dè dặt, chút tò mò, nhưng sâu trong đáy mắt lại có gì đó không nói rõ thành lời. Yến Thiếu Ngu không phải nhân vật đơn giản, mà Cố Nguyệt Hoài… liệu có thật sự hiểu rõ con người đó hay không?
Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn Hứa Ân một cái, nhưng không đáp.
Cố Nguyệt Hoài hiểu rất rõ, trong mắt những công tử tiểu thư sống trong nhung lụa, chưa từng trải qua giông bão, cái tên Yến Thiếu Ngu từng là một biểu tượng huy hoàng thế nào.
Khi anh còn đứng trên đỉnh cao, cái tên đó đồng nghĩa với quyền thế, với sự kiêu hùng không ai bì kịp. Người ta nhắc đến anh với sự kiêng dè xen lẫn ngưỡng mộ. Nhưng đó là chuyện của quá khứ. Khi Yến Thiếu Ngu còn nắm trong tay tất cả vinh quang, cô chưa từng quen biết anh, khoảng cách giữa họ xa đến mức tưởng chừng chẳng bao giờ có thể giao nhau. Những gì cô biết về anh cũng chỉ là những lời đồn thổi về "anh ba Yến" – một nhân vật vừa đáng sợ vừa khiến người ta phải kính nể.