Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1557
Cập nhật lúc: 2025-03-14 20:52:01
Lượt xem: 4
Quân khu thứ tám.
Binh sĩ truyền tin đứng trước cửa ký túc xá, cất giọng gọi lớn:
“Yến Thiếu Ngu, có thư cho cậu!”
Nghe vậy, Yến Thiếu Ngu còn chưa kịp phản ứng, thì Mạnh Hổ đã nhanh như chớp bật dậy khỏi giường, động tác linh hoạt như cá chép lộn mình. Anh ta háo hức nhìn về phía cửa, giọng đầy mong đợi:
“Thiếu Ngu có thư? Còn tôi ? Có thư cho tôi không? Mạnh Hổ, có không?”
Binh sĩ truyền tin cúi đầu kiểm tra lại một lần nữa, rồi lắc đầu nói:
“Mạnh Hổ? Không có.”
Mạnh Hổ lập tức xụ mặt, cả người như mất hết hy vọng, thẳng thừng ngã vật ra giường, hai tay ôm n.g.ự.c than vãn đầy ai oán:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1557.html.]
"Trời ơi! Rốt cuộc tôi có phải con ruột không vậy? Vào bộ đội lâu như thế rồi mà chẳng ai thèm gửi cho tôi lấy một lá thư! Tôi có còn là người nhà của họ không?!"
Nga
Hạ Lam Chương đứng bên cạnh, khóe miệng giật giật, liếc nhìn Mạnh Hổ như nhìn một kẻ ngớ ngẩn. Anh ta nhấc chân khẽ đạp mép giường, giọng bất lực:
"Thôi nào, đừng diễn kịch nữa, người thì to như trâu mà còn làm bộ yếu ớt . Khó coi muốn ch.ế.t !"
Mạnh Hổ lập tức bật dậy, như thể mãn huyết sống dậy , tinh thần phấn chấn hơn cả lúc báo thức vang lên sáng sớm. Vẻ mặt đau khổ ban nãy? Ờ, chắc mọi người nhìn nhầm rồi, chứ anh ta nào có biết thương tâm là gì!
Gương mặt rạng rỡ, ánh mắt sáng lấp lánh như sắp được phát thêm khẩu phần ăn, Mạnh Hổ hớn hở nhào tới bên Yến Thiếu Ngu, giọng đầy tò mò và hóng hớt vô bờ bến:
"Này này, Thiếu Ngu, xem thử đi, ai gửi thư cho anh thế? Ba mẹ anh à? Hay chị gái, em gái? Hay là… anh trai, em trai?"
Nói đến đây, anh ta chớp mắt lia lịa, ánh mắt như một con mèo đang rình cá khô, khóa chặt vào Yến Thiếu Ngu, hệt như nếu không sớm biết được nội dung thì anh ta sẽ mất ngủ cả đêm vậy.
Yến Thiếu Ngu đến quân khu số 8 đã lâu, nhưng số lần anh ta trò chuyện với người khác có thể đếm trên đầu ngón tay. Người này kín tiếng đến mức thần bí, không chỉ tân binh hay binh lính khác mà ngay cả những người ở chung ký túc xá cũng không hiểu rõ về anh ta. Cả ngày lầm lì ít nói, cứ như một kẻ độc hành trong đội ngũ.
Thế nhưng, trái ngược với tính cách trầm lặng, thực lực của anh ta lại vô cùng chói lọi. Trong cả tân binh đoàn của quân khu số 8, ai mà không biết danh "tân binh vương" Yến Thiếu Ngu? Bản thân anh ta chẳng thích phô trương, nhưng danh tiếng vẫn vang dội, kéo theo cả ký túc xá cũng được thơm lây. Đi đến đâu cũng có người chỉ trỏ bàn tán, cứ như thể họ đang sống chung với một nhân vật huyền thoại nào đó.