Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1375
Cập nhật lúc: 2025-03-07 12:37:21
Lượt xem: 9
"Em không muốn đánh cược, cũng không dám đánh cược—đánh cược vào nhân phẩm của hai kẻ vốn dĩ không có chút lương tri nào."
Cô không thể mang sự an nguy của gia đình đặt lên bàn cờ, lại càng không thể hy vọng vào lòng nhân từ của những kẻ chưa từng biết đến hai chữ "từ bi".
Nga
Chỉ cần một bước đi sai lầm, hậu quả để lại sẽ không cách nào vãn hồi.
"Chị dâu, em đã nói nhiều như vậy, chị có hiểu không?"
Cố Nguyệt Hoài nói , đều là nhất châm kiến huyết !
Bạch Mân không lên tiếng, sắc mặt cô tái đi rồi lại đỏ lên, trắng bệch rồi lại ửng hồng.
Cảm xúc cuộn trào trong lòng cô, không chỉ vì những lời nói sắc bén kia, mà còn vì chính cô cũng hiểu—những gì Cố Nguyệt Hoài nói đều là sự thật.
Trong phòng lặng ngắt như tờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1375.html.]
Ngay cả Cố Đình Hoài, người ngay từ đầu muốn lên tiếng ngăn cản, giờ phút này cũng im lặng. Anh mím chặt môi, cổ họng khẽ động, ánh mắt phức tạp nhìn Cố Nguyệt Hoài, nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì.
Em gái ở trong nhà là người nhỏ tuổi nhất , nhưng suy nghĩ lại thấu đáo hơn bất kỳ ai trong nhà, mọi việc đều đã từng bươc từng bước tính toán kỹ càng.
Ánh mắt Cố Tích Hoài thoáng vẻ phức tạp. Anh không ngờ rằng Cố Nguyệt Hoài lại suy nghĩ sâu xa đến vậy.
Trong ký ức của anh, cô em gái từng khiến người ta chán ghét giờ đây đã trở nên mơ hồ , nhiều lúc anh còn chả nhớ nổi bộ dáng của Cố Nguyệt Hoài khi đó nữa . Thay vào đó, là hình ảnh của một Cố Nguyệt Hoài thận trọng, chu toàn, luôn suy tính trước sau vì gia đình. Cố Nguyệt Hoài không còn là cô bé bồng bột, nông nổi ngày nào, mà đã trưởng thành hơn, hiểu rõ trách nhiệm và vị trí của mình.
Không chỉ vậy, em ấy còn có một tay nghề nấu nướng tuyệt hảo, có thể chăm sóc tốt cho những người bên cạnh. Cố Nguyệt Hoài như một điểm tựa của Cố gia, âm thầm, lặng lẽ gánh vác rất nhiều thứ, nhưng lại chưa từng lên tiếng kể công.
Nghĩ đến đây, Cố Tích Hoài không nhịn được mà thở dài một hơi đầy cảm thán.
Yến Thiếu Ngu đúng là vận may bùng nổ, không chừng kiếp trước đã cứu cả thế giới nên kiếp này mới nhặt được báu vật như Cố Nguyệt Hoài.
Thông minh, bản lĩnh, chu toàn mọi chuyện, lại còn nấu ăn ngon—có một người vợ như vậy, chẳng khác nào giữa ngày đông giá rét mà vớ được chăn bông ấm áp , giữa thời điểm khuyết lương này mà thu hoạch đầy bồ lúa. Nếu Yến Thiếu Ngu dám không biết quý trọng, Cố Tích Hoài chắc chắn sẽ cùng cả nhà họ Cố kéo đến “giáo dục” anh ta, bảo đảm sau một trận thì dù có mơ, anh ta cũng không dám lơ là ' báu vật ' hành tẩu này của Cố gia dù chỉ nửa giây!