Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1343
Cập nhật lúc: 2025-03-05 18:42:03
Lượt xem: 6
Lời nói của bà ta như từng nhát d.a.o cắm sâu vào lòng người, khơi gợi sự thương cảm từ những kẻ đứng xem. Giọng nói khàn đặc, đôi vai run rẩy, dường như vì quá đau lòng mà không thể kiềm chế được cảm xúc.
Nhưng điều khiến người ta động lòng nhất không phải những lời trách móc, mà là cách bà ta nhẹ nhàng đưa tay áo lên, khẽ lau đi khóe mắt. Động tác tưởng chừng vô thức nhưng lại mang theo sự tính toán tỉ mỉ, từng chút từng chút một khắc họa dáng vẻ một người mẹ đáng thương đang chịu nỗi uất ức khôn cùng.
Thế nhân vốn dễ mềm lòng trước kẻ yếu. Lúc này, một người mẹ đứng giữa đám đông, khóc không thành tiếng vì con gái ruột đoạn tuyệt quan hệ, khiến nhiều người d.a.o động. Ban đầu, họ có thể đồng tình với Bạch Mân, nhưng giờ đây, ánh mắt dần thay đổi. Một số người bắt đầu chần chừ, có người thấp giọng bàn tán, có kẻ nhìn Bạch Mân với vẻ trách cứ, như thể cô thực sự là đứa con bất hiếu, vô tình vô nghĩa.
Tất cả đều nằm trong sự tính toán của Từ Đông Mai. Bà ta quá khôn khéo , lõi đời , biết cách dắt mũi dư luận theo ý mình mà không cần phải tranh cãi hay đưa ra lý lẽ. Chỉ cần một màn kịch hoàn hảo, bà ta đã có thể khiến lòng người bị xoay chuyển một cách dễ dàng, khiến mọi điều trái ngược trở thành sự thật trong mắt những người ngoài cuộc .
Đứng bên cạnh, Bạch Sơn im lặng nhìn vợ mình diễn trò. Hắn không mở miệng, cũng chẳng có ý định ngăn cản. Chỉ khoanh tay đứng đó, dáng vẻ hờ hững như thể mọi chuyện chẳng hề liên quan đến mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1343.html.]
Từ trước đến nay, trong nhà, mọi chuyện đều do Từ Đông Mai định đoạt. Hắn không giỏi ăn nói, Bạch Mân có phạm sai lầm cũng chẳng đến phiên hắn giáo huấn . Đối với Bạch Sơn, chỉ cần có tiền rơi vào tay, trong nhà bớt đi một gánh nặng, lại có thêm chút lợi ích, thì mọi thứ coi như ổn thỏa. Những chuyện khác, hắn chẳng muốn phí tâm.
Cố Đình Hoài nhíu mày, sắc mặt không vui, anh nhìn Từ Đông Mai với vẻ không hài lòng.
Nga
Lời nói của bà ta rốt cuộc có ý gì? Lúc nào cũng nhắc đi nhắc lại rằng anh không đáng tin, rằng sau này Bạch Mân gả cho anh sẽ phải chịu khổ chịu nhọc.
Khi Cố Đình Hoài vừa định lên tiếng phản bác , Cố Chí Phượng bất ngờ bước ra phía trước , cười ha hả , ông nói : “Nói gì thì nói , đây cũng là lần đầu chúng ta gặp nhau, có gì phải làm ầm ĩ vậy chứ? Mọi chuyện cứ để trong nhà mà nói, đừng để người ngoài nghe thấy rồi lại chê cười. Nhìn xem, ầm ầm ĩ ĩ thế này , chẳng phải là đã làm phiền đến hàng xóm láng giềng rồi sao .”