Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1302

Cập nhật lúc: 2025-03-04 08:57:18
Lượt xem: 4

“Cuối cùng cũng xong, giống như bị thôi miên vậy.” Vạn Thanh Lam vừa đánh một cái ngáp dài, tay cầm đồ vật chuẩn bị rời đi.

Cố Nguyệt Hoài cẩn thận gấp lại cuốn sách, ánh mắt liếc qua Vạn Thanh Lam rồi lên tiếng: "Chúng ta không cùng một hướng, cô về trước đi."

Nhà của Vạn Thanh Lam ở gần Thư viện Kỷ Niệm, còn Cố Nguyệt Hoài lại có ý định tìm Trình Lăng để nói chuyện.

"Cô đi đâu thế? Về chung đi !" Vạn Thanh Lam vừa nói vừa quan sát động tác thu dọn đồ của Cố Nguyệt Hoài. Khi thấy cô bước thẳng lên bục giảng, Vạn Thanh Lam trợn tròn mắt, nhìn cô rồi lại liếc Trình Lăng – chàng trai lịch sự, nho nhã – với ánh mắt không thể tin nổi.

Chẳng lẽ chỉ qua một buổi học, Cố Nguyệt Hoài đã bị vẻ lịch thiệp của Trình Lăng chinh phục? Di tình biệt luyến rồi sao?

Ý tưởng này khiến cô hít phải một hơi khí lạnh , chân vừa nhấc lên định đi thì thắng gấp! Không được không được , mau đi kéo bạn tốt quay lại trước đã !

Nghĩ như vậy, Vạn Thanh Lam cũng không vội về nhà nữa mà chạy theo Cố Nguyệt Hoài , trong lòng còn nghĩ nhất định phải khuyên nhủ bạn tốt : Lạc đường phải biết tìm lối về , mau mau dừng cương trước vực thẳm , quay đầu là bờ, ngàn vạn lần đừng để một bước sẩy chân thành ôm hận ngàn thu a !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1302.html.]

Cố Nguyệt Hoài tìm một vị trí không xa không gần đứng chờ Trình Lăng . Cô lặng lẽ quan sát mấy nữ đồng chí e thẹn ngập ngừng, rụt rè hỏi Trình Lăng về nội dung bài học hôm nay. 

Trình Lăng tính tình ôn hòa, nói chuyện luôn nhẹ nhàng, từ tốn, hỏi gì đáp nấy cũng không hề biểu lộ một chút mất kiên nhẫn nào . Chỉ là, dù thế nào đi nữa, giữa anh ta và họ vẫn luôn duy trì một khoảng cách .

"Nguyệt Hoài! Cô tìm Trình lão sư làm gì thế? Không lẽ lại có ý tưởng kỳ quái gì sao? Tôi nhắc cho cô nhớ, cô là người có đối tượng rồi đấy! Ngàn vạn lần đừng phạm sai lầm! Mau nghĩ đến đồng chí Yến Thiếu Ngu đi! Nghĩ đến gương mặt đẹp trai ngời ngời kia của anh ấy đi! Cần phải tỉnh táo! Tỉnh táo! Cô mà hồ đồ một cái là hối hận không kịp đấy!"

Nga

Vạn Thanh Lam vừa lo lắng vừa sốt sắng khuyên nhủ, tay thì níu chặt lấy Cố Nguyệt Hoài, như thể sợ cô bị mê hoặc đến mức mất hết lý trí.

Khóe miệng Cố Nguyệt Hoài giật giật, liếc Vạn Thanh Lam từ trên xuống dưới, rồi bật cười: "Ha hả."

Vạn Thanh Lam đờ người, nhíu mày khó hiểu: "Ha hả? Ha hả là có ý gì?!"

Lúc này, mấy đồng chí nữ kia đã rời đi. Trình Lăng thu dọn sách vở, ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài cùng Vạn Thanh Lam. Ánh mắt anh lướt qua Vạn Thanh Lam một cách bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, Trình Lăng sững sờ trong giây lát, có vẻ hơi lúng túng.

Loading...