Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1193
Cập nhật lúc: 2025-02-26 20:39:35
Lượt xem: 11
Bà ta nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Chí Phượng, giọng nói khẩn thiết, nhẹ nhàng và chậm rãi, lý lẽ rõ ràng, càng nói càng cảm thấy thuyết phục.
“ Lão Tứ , nếu không phải vì trước đây em… nhà chúng ta đâu đến nỗi như thế này, đúng không ? Dù thời đại này không còn chỗ cho giai cấp địa chủ, nhưng ít nhất trước khi tài sản bị tịch thu, chúng ta cũng có thể giữ lại một phần. Nếu vậy, cuộc sống hiện tại đâu phải khổ sở như thế. Em đừng giấu chị, nếu không thì chính là không có lương tâm .”
“ Chị hai cũng là do cuộc sống quá khó khăn thôi . Nếu không phải mỗi ngày sống trong cảnh thiếu thốn, ăn chẳng đủ no, mặc chẳng đủ ấm, sao chị hai lại phải vác mặt đến đây duỗi tay xin em giúp đỡ như vậy ?”
" Chúng ta là người một nhà a , em không muốn giúp đỡ chị hai và cháu gái của em sao? Tinh Tinh sắp gả vào một gia đình có người làm quan, nếu không có hồi môn, con bé sẽ bị coi thường. Em thật sự đành lòng để con bé phải chịu thiệt thòi , bị người ta khinh nhục sao ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1193.html.]
Cố Ngân Phượng nhìn chằm chằm Cố Chí Phượng một lúc lâu, chờ chờ , vẫn không thấy Cố Chí Phượng nói gì , đột ngột trong mắt trào ra nước mắt , bà ta bật khóc, nước mắt rơi như mưa, đáng thương vô cùng .
Thậm chí, bà còn khéo léo nhắc lại chuyện Cố Chí Phượng khi còn trẻ vì đam mê đánh bạc mà khiến cha mình tức giận đến mức qua đời. Những lời này lập tức khiến sắc mặt Cố Chí Phượng tái nhợt, cơ thể không khỏi run rẩy. Đây không nghi ngờ gì chính là vết thương sâu sắc nhất trong lòng ông, là nỗi đau cũng là cảm giác tội lỗi mà ông không bao giờ dám quên , luôn dằn vặt tự trách mỗi khi nhớ về .
Cố Ngân Phượng sợ là cả đời cũng sẽ không bao giờ biết , hiểu được rằng, Cố Chí Phượng luôn nhường họ , vì cảm thấy mình có lỗi , áy náy và muốn chuộc lại những sai lầm là thật, nhưng không phảỉ vì nhớ tình anh chị em như họ vẫn tưởng, mà là vì Cố gia. Đúng như Cố Ngân Phượng đã nói, Cố gia sụp đổ vì ông, và cha ông qua đời cũng là do ông. Cố Chí Phượng mang trong lòng một cảm giác tội lỗi nặng nề đối với người , cùng sự có mối quan hệ với Cố gia khi đó , và cảm thấy có trách nhiệm phải đền bù cho những tội lỗi đó. Mà Cố Ngân Phượng và Cố Thiên Phượng chỉ là vừa lúc , có tầng này quan hệ với Cố gia mà thôi .
Nga