Thẩm Âm Hoài Châu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-05-01 04:47:20
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10.

 

Vào ngày cuối đông giá rét, Thẩm Âm lại lần nữa gặp Lâm Linh.

 

Hôm đó, Lục Hoài Châu đến công ty đón Thẩm Âm tan làm, khi vừa xuống lầu, bất ngờ lại chạm mặt Lâm Linh.

 

“Cô đến đây làm gì?”  Lục Hoài Châu lên tiếng trước.

 

Bên ngoài trời lạnh buốt, tuyết rơi trắng xóa như bông. Lâm Linh liếc nhìn Thẩm Âm, nói: 

“Anh cứ trốn tránh em mãi, em chỉ muốn đến nói chuyện với Thẩm tiểu thư một chút thôi.”

 

Lục Hoài Châu kéo Thẩm Âm ra chắn sau lưng:

“Cô với cô ấy chẳng có gì để nói cả. Lâm Linh, tôi từng nói rồi, nếu cô cần, tôi có thể hỗ trợ tài chính, nhưng chỉ giới hạn ở đó mà thôi.”

 

“Em cần tiền của anh làm gì?”

 

Không muốn dài dòng, Lục Hoài Châu kéo tay Thẩm Âm định rời đi.

 

Nhưng sau lưng vang lên tiếng nói của Lâm Linh: 

“Thẩm Âm, chắc cô không biết quá khứ giữa tôi và Lục Hoài Châu chứ?”

 

Bước chân Thẩm Âm khựng lại, nhưng cô không ngoảnh đầu, định tiếp tục bước đi thì lại nghe thấy Lâm Linh bật cười: 

“Chẳng lẽ cô thật sự không để tâm chút nào sao? Vì cô căn bản không yêu anh ấy, nên mới không cần tranh giành?”

 

“Lâm Linh! Cô định phát đi.ên đến bao giờ nữa?”  Lục Hoài Châu giận dữ quát.

 

“Lẽ nào tôi nói sai sao? Lục Hoài Châu, chúng ta từng yêu nhau là thật. Anh cho rằng tôi dây dưa không dứt, nhưng đó là anh nợ tôi!”

 

Thẩm Âm khẽ thở dài, quay đầu lại, giọng nói dịu dàng nhưng rất dứt khoát: 

“Cô Lâm, nói không để ý là giả.”

 

Toàn thân Lục Hoài Châu cứng đờ, tay đang nắm tay Thẩm Âm càng chặt hơn.

 

“Quá khứ của anh ấy, tôi chưa từng có cơ hội xen vào. Tôi cũng thấy tiếc vì chưa từng chứng kiến dáng vẻ bất chấp tất cả yêu ai của anh ấy. Nhưng tiếc nuối không phải là tất cả. Điều tôi quan tâm hơn là hiện tại Hoài Châu có đang hạnh phúc hay không.”

 

“Nhưng xin lỗi nếu lời tôi khó nghe, với tư cách người ngoài, tôi không cảm thấy Hoài Châu nợ cô điều gì cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tham-am-hoai-chau/chuong-9.html.]

 

“Nỗi đau của cô không phải do anh ấy mang đến. Nói thẳng ra, nếu năm xưa anh ấy không phải là người Lục gia, thì chưa chắc gì cô đã có thể nhanh chóng gom đủ tiền chữa trị cho mẹ.”

 

Thẩm Âm không phải là hoa trong nhà kính. Chỉ là hiếm khi cô ấy bộc lộ sự sắc sảo này trước mặt Lục Hoài Châu, từng câu, từng chữ đều đ.â.m trúng tim.

 

“Cô thì hiểu gì? Cô có tư cách gì phán xét quá khứ của chúng tôi?”  Lâm Linh bị nói trúng chỗ đau, giọng sắc như dao.

 

“Tôi không hiểu.”  Thẩm Âm đáp nhẹ, “Nhưng cô Lâm, điều tôi muốn biết là: cô thật sự yêu anh ấy đến tận cùng, hay chỉ đang đổ hết nỗi đau của mình lên anh ấy? Nếu hôm nay anh ấy không phải là người thừa kế Lục gia, cô còn quay lại tìm anh ấy không?”

 

“Xin lỗi nếu tôi nói thẳng, tình yêu không phải là tranh giành ham muốn. Trong cái gọi là tình yêu của cô, đòi hỏi luôn nhiều hơn cho đi. Cô cho rằng anh ấy mãi mãi phải hy sinh vì cô, phải vì cô mà chống lại cả thế giới. Nhưng thử hỏi, đó còn là tình yêu sao? Hay chỉ là khát vọng chiếm hữu được ngụy trang bằng danh nghĩa tình yêu?”

 

Sắc mặt Lâm Linh trắng bệch, như từng chút từng chút đông cứng lại. Nhưng cô ta vẫn thì thào nói với Thẩm Âm: 

“Cô thì hiểu gì…”

 

Thẩm Âm không muốn tiếp tục. Cô chưa từng muốn dùng tư thế của kẻ chiến thắng để khoe khoang. Chỉ là khi nhắc đến Lục Hoài Châu, Thẩm Âm luôn không kiềm được mà muốn nói thêm một chút.

 

Xe lướt qua thành phố rực rỡ ánh đèn, khoang xe ngập trong hơi ấm dễ chịu.

 

Trong lúc chờ đèn đỏ, Lục Hoài Châu chạm vào tay Thẩm Âm, trầm mặc một lúc lâu rồi khẽ nói: 

“Âm Âm, cảm ơn em.”

 

Thẩm Âm khẽ cười: 

“Cảm ơn em chuyện gì chứ?”

 

“Có lẽ anh đã từng hèn nhát. Anh chưa bao giờ nói rõ với em rằng… em rất quan trọng với anh. Cảm ơn em vẫn sẵn lòng yêu anh.”

 

Lục Hoài Châu từng hoài nghi, từng do dự. Dù gần ngay trước mắt nhưng lòng lại ngàn dặm cách xa.

 

Cho đến hôm nay, anh mới thật sự hiểu: tình yêu của Thẩm Âm dành cho mình, chưa bao giờ ít hơn tình yêu anh dành cho cô ấy. Chỉ là cả hai luôn che giấu, không ai nói ra.

 

Bên ngoài, đèn cao ốc lấp lánh trong đêm. Tất cả những yêu thương khó nói thành lời, sau tháng năm đồng hành dài đằng đẵng, cuối cùng cũng được chân thành thổ lộ.

 

Tương lai của hai chúng ta còn rất dài, vẫn còn rất nhiều thời gian để cùng nhau đi đến cuối con đường hạnh phúc.

 

Hoàn toàn văn

 

 

Loading...