Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - 79

Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:23:32
Lượt xem: 459

Tôi không còn cách nào khác đành nói: “Chính bản thân cô cũng đã nhận ra điều đó, cái đó căn bản không phải là mơ mà là sự thật.”

“Cô đã găp con chồn “xin con dấu” rồi.”

Nếu một con vật muốn tu luyện thành người, chỉ có hai cách, một là chăm chỉ luyện tập, hai là xin con dấu.

Sau khi tu luyện hàng trăm năm, có được linh khí, liền yêu cầu con người phần thưởng.

Bởi vì con người thuộc về cấp bậc Địa Hành Tiên.

Xin con dấu thành công, thì có thể tiết kiệm thời gian hàng trăm năm, trở thành một con quái vật, xin dấu không thành công, trình độ tu luyện sẽ bị tổn hại, quay về bắt đầu lại từ đầu.

 Rõ ràng, con chồn hướng về Tiểu Trần xin con dấu thật xui xẻo, xin dấu không thành công.

Và tâm hận thù của nó rất mạnh, nhanh chóng trả đũa tiểu Trần.

Tiểu Trần bối rối: “Nó muốn báo thù thì báo thì tôi, bà nôi tôi không có đắc tội với nó....”

Tôi nghĩ rồi nói: “Kỳ tuyển sinh năm nay của cô có tốt không?”

Tiểu Trần sửng sốt một lát, nhẹ giọng nói: “Không tệ, thành phố của chúng tôi đứng đầu về ban xã hội.....”

“Điều đó có nghĩa.” Tôi gõ nhẹ xuống bàn: “Cô có Văn Khúc Hành bảo hộ, chồn không thể đến gần cô được.”

Vì thế nó chọn cách trả thù những người xung quanh cô.

Tiểu Trần bị lời nói của tôi làm cho sợ hãi, ngồi bệt xuống đất ngơ ngác.

Dần dần mắt đỏ lên.

“Là tôi hại bà nội rồi....”

“Đừng lo lắng, chồn cũng sợ quả báo, sẽ không hại mạng người đâu.”

Tiểu Trần lấy lại hy vọng, hai mắt sáng lên.

“Tân Di đại sư, cô giúp tôi đi, có thể đuổi con chồn đố ra khỏi bà nội tôi được không, bà nội tôi đã lớn tuổi rồi, không thể chịu được sự giày vò như vậy.”

Tôi an ủi cô ấy: “Chuyện này không khó để làm.”

“Chỉ là cô không thể đuổi con chồn đi,chỉ có thể mời nó đi, cũng không thể quá khách khí mời nói đi, nếu không nó sẽ không coi cô ra gì.”

“Ba tiếng nữa trời sẽ sáng, đợi bà nội cô về phòng, liền khóa cửa lại, sau đó đi tìm một con ngỗng trắng lớn, một con ch.ó năm đen, vừa bên trái vừa bên phải trói vào cửa.”

“Chó và ngỗng, là thứ mà chồn sợ nhất, bằng cách này, con chồn không dám cưỡng ép đi ra.”

“Cho đến khi trời sáng hơn, hãy tìm một vài thanh niên chưa lập gia đình cùng cô lên núi, hãy đi đến gốc cây mà cô đã ngủ, mang theo cống phẩm, cúi lạy nó vài lần, con chồn này sẽ không day dưa với mấy người quá nhiều.”

“Đây là quân tử thứ nhất lễ nghĩa thứ hai.”

Tiểu Trần nghe xong sửng sốt một lát: “Như vậy có thể không?”

“Có thể.” Tôi gật đầu: “Nhưng mà cơ thể của bà nội cô sẽ yếu đi, cần phải bồi dưỡng.”

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

“Nếu tiện, cô có thể đưa bà nội của cô đến Huyền Thanh Quan ở mấy ngày.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/79.html.]

Tiểu Trần nghe xong, cuối cùng cũng mỉm cười.

“Cảm ơn Tân Di đại sư.”

Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên tăng lên, lúc đó tôi mới nhìn qua.

“Mọi người có thể ngừng nói chuyện không? Hai thứ màu xanh trên đầu cô nương này là gì vậy?”

“Cô gái, vừa rồi cô không đóng chặt cửa sổ sao?”

“Aaaaaaaaa, quá dọa người rồi, tôi không dám xem nữa.”

Tiểu Trần cũng nhìn thấy những bình luận này.

Nụ cười trên môi cô ấy cứng đờ, ánh sáng trên màn hình điện thoại khiến khuôn mặt cô ấy nhợt nhạt.

Tiểu Trần từ từ ngẩng đầu lên.......

Chỉ nhìn thấy cửa sổ vốn được đóng chẳng biết từ khi nào đã mở ra một kẽ hở.

Khuôn mặt già nua dán mặt vào cửa sổ, mắt màu xanh, trên miệng vẫn còn lông gà và máu.

Thấy tiểu Trần nhìn qua đó, bà ấy cười toe toét.

“Cháu gái ngoan, cháu đang cùng ai nói chuyện vậy?”

“Aaaaaaaaaaaaaa.”

Tiểu Trần hét lên, đột nhiên nhảy ra khỏi cửa sổ.

Con chồn thò tay qua cửa sổ để bắt cô ấy.

Nhưng tay còn chưa chạm vào quần áo của tiểu Trần, cơ thể của tiểu Trần

 Phát ra ánh sáng màu vàng.

Con chồn hét lên ngã xuống đất, sợ hãi nhìn qua.

Vẻ mặc dần dần trở nên hung ác.

Hai giây sau, nó để bốn chân xuống đất, quay người lao vào chuồng gà, lại một trận gà bay chó nhảy.

Sự việc xảy ra quá nhanh, tôi thậm chí còn không kịp nói.

Tiểu Trần bang hoàng ngồi trên giường, bị dọa đến khóc rồi.

“Cái đó.....con chồn này thù hận quá nặng, trước tiên cô hãy làm theo những gì tôi nói cô, sau đó gửi địa chỉ qua tin nhắn riêng, tôi sẽ gửi cho cô hai lá bùa, đặt lá bùa này lên cửa lớn, con chồn này không thể vào nhà cô được nữa.”

Tiểu Trần phải mất một lúc mới phản ứng lại: “Được, được, cảm ơn.”

Tôi lại nghĩ đến ánh sáng vàng vừa xuất hiện trên cơ thể cô ấy, chợt cảm thấy thích thú.

Văn Khúc Hành của cô gái này mạnh mẽ như vậy sao?

“Nếu cô tiện cho tôi biết ngày sinh tử vi, tôi sẽ xem mệnh cho cô.”

Loading...