Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - 71

Cập nhật lúc: 2024-08-12 20:12:24
Lượt xem: 250

Khi tôi đang đứng đợi ở nhà ga, tôi nhìn thấy Thẩm Sương.

Cô ta đeo khẩu trang đội mũ, ngồi một mình trong góc với chiếc vali, toàn thân có vẻ chán chường.

Dù sao thương âm đã hứa với tôi sẽ giữ mạng sống của cô ta, nhưng đông thời ông ta cũng lấy đi một số thứ khác và lấy lại những thứ đã đưa cho cô ta.

Ví dụ, những may mắn trong những năm sắp tới.

Thanh Xuân đứng bên cạnh đưa cho tôi một chai nước.

“Đại sư tỷ, chị có muốn chào hỏi không?”

Tôi nhìn em ấy một cách khó hiểu: “Tôi không quen cô ta, chào hỏi cái gì chứ?”

Cách đó không xa Thẩm Sương cởi bỏ khẩu trang, cầm điện thoại lên xác nhận vé bằng khuôn mặt.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Sau đó nhanh chóng đeo khẩu trang vào.

Thanh Huyền nhìn qua, “ừm” một tiếng.

Công lực nhìn tướng mạo của em ấy từ trước đến nay rất cao.

“Rễ núi lún xuống, xương gò má lồi cao không thịt, cô ta đây thật đúng là không phúc chi tương thiên lại có tiểu nhân chi tâm, nếu như làm đến nơi đến chốn chưa chắc không thể đẩy mây thấy mặt trời, nhưng cô ta bước tiếp theo đại vận phỏng chừng phải đợi đến sau 50 tuổi ...”

“Được rồi, đừng khoe khoang nữa.” Tôi vỗ nhẹ cậu ấy: “Đã đến giờ kiểm tra vé rồi, đi gọi các sư đệ đi.”

Sau khi lang thang suốt 8 tiếng, cuối cùng chúng tôi đã về đến quê hương rồi.

Các sự đệ xách hành lý trở về Huyền Thanh Quan.

Bây giờ tôi không sống ở đó nữa, mà tự ra ngoài thuê nột căn nhà nhỏ trong thành phố.

Mặc dù cuộc hành trình mệt mỏi, nhưng bây giờ tôi lại tràn đầy năng lượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/71.html.]

Điện thoại rung lên, lại là cuộc gọi của từ cuộc thi tài năng.

Tôi bình tĩnh nhấn nút gác máy, ngồi vào bàn và bật máy tính.

Kể từ khi tôi rời ký túc xá ngày hôm qua, tổ chương trình đã gọi cho tôi hơn chục cuộc.

Nói là hôm qua nhiệt độ của tôi tăng cao, mặc dù trên mạng không có video bắt ma nào nhưng tôi vẫn thu hút được một lượng fan lớn.

Họ muốn sử dụng độ hot của tôi, để tung ra “thần tượng thiếu nữ huyền học”.

Tôi phải nói, chính họ là người kiếm tiền.

Bộ não này thật dễ sử dụng.

Đáng tiếc, ngành giải trí không phù hợp với tôi, mỗi ngày chir ăn uống chờ c.h.ế.t khi buồn chán thì phát sóng trực tiếp mới là cuộc sống mà tôi hằng khao khát.

Tôi duỗi tay chân ra, mở phòng phát sóng trực tiếp một cách dễ dàng.

Chỉ trong một phút, một nghìn người đã bước vào phòng phát sóng trực tiếp.

“Thật sự là Tân Di đại sư.”

“Tân Di đại sư tôi đến rồi.”

“Tôi còn tưởng Tân Di đại sư sẽ đi làm minh tinh chứ! May mắn thay, may mắn thay...”

“Báo cáo người hâm mộ mới.”

“+ 1”

“+1”

Tôi nhìn những bình luận sôi nổi nhếch miệng cười.

“Chào buổi tối mọi người, tôi là Tân Di, một người kết hợp giữa sắc đẹp và trí tuệ, chủ phòng đoán mệnh.”

Loading...