Tân Di - 64
Cập nhật lúc: 2024-08-12 20:08:29
Lượt xem: 395
Đến tham gia cuộc thi tài năng này vào ngày thứ mười, tôi bị bắt nạt trên mạng.
“Cô cũng quá nịnh hót rồi, khi nhìn thấy gia đình của Cố Lâm Nhan gia cảnh tối thì nịnh bợ người ta, còn Sương Bảo xuất thân nông thôn cô liền xem thường cô ấy, cô thật ghê tởm.”
“Chị ơi, chị nhanh chóng rời cuộc thi đi, Sương Bảo của chúng tôi đã khóc mấy lần vì chị rồi!”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Tôi xem những tin nhắn riêng trong điện thoại, từ đầu đến cuối sắc mặt không thay đổi, tất cả đều giống nhau mắng tôi là nịnh hót.
Chỉ vì hôm qua tôi phát sóng trực tiếp trong phòng tập luyện, chân trước tôi trò chuyện và cười với một cô gái giàu có, chân sau không khỏi trợn mắt nhìn Thẩm Sương.
Cảnh này được ghi hình lại, được lan truyền trên mạng, cư dân mạng bắt đầu bênh vực kẻ yếu.
Thẩm Sương là một thí sinh nổi tiếng của chương trình này, với vẻ ngoài thuần khiết, xinh đẹp và sức mạnh vướt trội, sự nổi tiếng của cô ta luôn ở mức cao.
Càng quan trọng hơn, cô ấy là thí sinh cấp cơ sở, là một cô gái đến từ miền núi.
Cô ta được người tìm kiếm tài năng phát hiện khi đang phát tờ rơi mời tham gia chương trình.
Từ việc ban đầu không thể nhảy đến việc đứng ở vị trí C trên sân khấu, những hành động truyền cảm hứng của cô đã được các tài khoản tiếp thị truyền thông công bố rộng rãi và cô đã thu hút được vô số người hâm mộ.
Vì thế thấy thần tượng của mình bị tôi đối xử như vậy, họ lập tức trở thành anh hùng bàn phím và bắt đầu gửi lời chào hỏi với tôi.
Tôi cảm thấy có chút oan uổng.
Việc giẫm thấp như này tôi thật làm không được, lúc trước tôi nhìn thấy Thẩm Sương lộ ra biểu tình ghét bỏ đơn thuần là bởi vì mùi trên người cô ta.
Đó không phải là mùi mồ hôi mà là mùi xác c.h.ế.t đang thối rửa.
Không ai có thể ngửi thấy mùi này ngoại trừ tôi.
Dù sao tôi.....
“Đại sư tỷ.” Đột nhiên giọng nói trong trẻo của một người đàn ông vang lên từ điện thoại: “Em thấy những hotsearch của chị rồi, rất nhiều người mắng chị, chị yên tâm, em đang cùng các sư đệ giúp chị mắng ngược lại.”
“Ồ, không sao đâu.” Tôi ngoáy tai: “Ta không đau cũng không ngứa, cứ để họ mắng đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/64.html.]
Tôi được Đạo giáo của mình ra lệnh đưa đàn em đến Kyoto để đi điều tra một việc, sau khi điều tra và điều tra, tôi liền tham gia chương trình tạp kỹ này.
Sự thật đã chứng minh trực giác của tôi rất chính xác.
Qủa thực có điều gì đó đáng nghi về Thẩm Sương này.
Tôi mãi mê suy nghĩ đến nỗi không để ý Thẩm Sương đang đứng sau lưng tôi.
Cô ta lập tức chế nhạo tôi khi thấy dòng chữ không hay xuất hiện trên điện thoại của tôi.
“Tân Di! Đây chính là kết cục khi cô coi thường tôi.”
Tôi liếc nhìn cô ta rồi đột nhiên nói: “Cô xúi fan hâm mộ của cô mắng tôi trên mạng à?”
Cô ta cúi đầu nhìn bộ móng tay của mình: “Còn phải xúi giục sao? Là cô tự mình ngu ngốc không nhìn rõ ai mới là người được chọn.”
“Ai vậy?” Tôi hỏi cô ta: “Người được chọn là cô sao?”
“Chẳng lẽ, chỉ dựa vào ngoại hình và sức mạnh mượn từ người khác sao?”
Thẩm Sương sắc mặt thay đổi rõ rệt, cô ta kinh ngạc nhìn tôi.
Chưa tới 3 giây, cô ta dường như đã nghĩ đến điều gì đó, trở lại thái độ bình tĩnh.
“Chắc cô đã từng thấy những thứ bẩn thỉu trên mạng nói tôi đã từng phẫu thuật thẩm mỹ phải không?” Cô ta cười: “Sau này tôi sẽ đi tìm tổ chức chuyên nghiệp đề xin cấp chứng chỉ, gương mặt này của tôi, chưa từng phẩu thuật thẩm mỹ.”
Tôi nhìn cô ta không nói nên lời.
Vừa định nói thì cửa ký túc xá bị đẩy ra.
Các thí sinh khác cười cười nói nói đi vào trong.
Chắc hẳn họ đã nhìn thấy mấy lời mắng chửi tôi trên mạng, nhìn tôi với ánh mắt có chút phức tạp.
Tôi cũng có thể cảm nhận rõ ràng là họ lạnh lùng với tôi hơn rất nhiều.
Chắc hẳn là sợ bị giống như tôi.