Tân Di - 58
Cập nhật lúc: 2024-08-08 22:22:40
Lượt xem: 372
Cô ta vội lao vào khu chơi trẻ em, đẩy từng người tuyết một, tìm kiếm con của cô ta....
Đứa bé đó mặc dù không lễ phép, lại không có ý thức, , nhưng suy cho cùng nó vẫn còn nhỏ, cũng phạm sai lầm lớn, gánh nhiêu đó tội lỗi cúng đủ rồi.
Tôi không đừn im nữa, đưa tay ra làm động tác gõ nhẹ lên mí mắt trái của mình.
Khi mở mắt ra một lần nữa, một trong số hàng chục người truyết trước mắt đang phát ra ánh sáng huỳnh quang màu trắng.
Đó là màu linh hồn của đứa trẻ....
Tôi trầm giọng nói: “Bên trai thứ ba.”
Chuyển động của người phụ nữ dừng lại, vội chạy đến hướng tôi nói.
Tay cô ta hơi run, nhanh chóng đẩy người tuyết ra, hét lớn: “Con trai.”
Khuôn mặt đứa bé đã lộ ra ngoài có chút tím tái vì ngợp thở.
Phần da lộ ra chuyển sang màu đỏ vì lạnh.
Người phụ nữ vừa khóc vừa tăng tốc kéo đứa nhỏ ra khỏi người tuyết.
“Đại sư, đại sư mau đến xem thằng bé đi.”
Tôi qua đó, đưa tay chạm vào mặt đứa bé, vẫn đang bất động đột nhiên mở mắt.
Nó vẫy vẫy tứ chi, rồi đẩu người phụ nữ ra một cách thô bạo.
Sau đó, loạng choạng chạy về phía tuyết vùi mình vào trong đó.
Mắt tôi nheo lại, nhanh chóng bước đến và nhấc nó ra khỏi tuyểt, nó vừa mở miệng ra cắn tôi, tôi đã đưa tay vào trong túi lấy ra một nắm gạo nếp nhét hết vào miệng nó.
“A aaaaaaaa.”
Nó đau đớn nằm trên mặt đất và không ngừng la hét.
Tôi cắn ngón trỏ, bóp một giọt máu, bôi vào giữa lông mày của đứa bé, trầm giọng nói: “Thiên thanh thanh, địa linh linh, đệ tử Tân Di phụng tam mao tổ sư chi hiệu, hà thần bất thảo, hà quỷ bất kinh......”
Tay chân của đứa bé bị vặn vẹo trên mặt đất, cơ thể run rẩy trong tư thế kỳ lạ.
Trong cổ họng vang lên một âm thanh rất khó chịu: “Hô hô”.
Khi tốc độ nói của tôi ngày càng nhanh thì cơ thể đứa bé run rẩy càng ít.
Cuối cùng,giật mạnh và không cử động nữa.
“Bảo bảo!” Người phụ nữ đứng một bên không dám xông lên: “Đại sư, con trai tôi làm sao vậy?”
Tôi nhìn đứa bé rồi thở dài nhẹ nhõm.
“Đuổi ra rồi.” Tôi lấy trong túi ra một lá bùa vàng đưa cho người phụ nữ: “1 tiếng nữa, đốt lá bùa này, cho nó uống nước bùa vàng, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe lại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/58.html.]
Người phụ nữ nhận lấy nó với lòng biết ơn.
“Đại sư, bây giờ tôi có thể đưa con trai tôi về nhà không?”
“Đưa đến bệnh viện đi, có lẽ sắp sinh bệnh rồi.”
“Được được được.”
Khi cô ta rời đi với đứa bé trên lưng, tôi đã gọi cô ấy: “Tôi vẫn muốn khuyên cô, việc giáo dục đứa trẻ phải được bắt đầu càng sớm càng tốt, nếu không sau này lớn lên sẽ không đứng đắn, lúc đó hối hận cũng đã muộn rồi.”
Lần này cô ta không còn hung hãn như trước nữa.
Đỏ mắt nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư.”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Nhìn bóng dáng họ biến mất ở cổng tiểu khu, tôi cong môi quay lại nhìn linh hồn đang ngồi xổm bên cạnh người tuyết.
“Được rồi, bây giờ nên giải quyết ngươi rồi.”
Nạn nhân là một người đàn ông gầy gò khoảng 40 tuổi, anh ấy nói anh ấy là người Tây Tứ Xuyên, đến đây làm việc.
Khi Tết Nguyên Đán đến gần, quản đốc lại chậm trễ không phát tiền lương.
Thật sự anh ấy không còn phương pháp, mới cách hai ngày trước Tết Nguyên Đán, đúng lúc gặp quản đốc đang ăn uống cùng một vài người trong căn nhà thuê.
“Mấy tên nhà quê đó còn muốn tiền lương sao? Phát lương cho họ thì tôi lấy gì để tiêu?”
Anh ấy tức giận khi nghe thấy lời nói của quản đốc.
Trực tiếp mở của vào lý luận với hắn ta.
Quản đốc uống say, nóng tính, chưa nói xong hai câu liền tranh cãi với hắn ta.
Hai người từ phòng trọ đánh nhau tới xuông dưới lầu, hắn đẩy anh ấy sang một bên.
Mặt đất phủ đầy tuyết và cực kỳ trơn.
Người đàn ông mất thăng bằng, ngã mạnh xuống đất, đầu đập vào một hòn đá nhọn bên đường.
Máu lan trên mặt đất.
Quản đốc ngay lập tức tỉnh táo lại.
Hắn nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất không biết còn sống hay đã chết.
“Làm sao đây......làm sao đây.......”
Để ngăn không cho ai phát hiện ra, hắn đã chôn xác người đàn ông trong tuyết.
Quay về nhà bạn hắn, cầm một cái túi lớn xuống lầu bỏ xác người đàn ông vào.
Trước khi tuyết rơi to, hắn lái xe ba bánh của hắn chở xác của người đàn ông ra ngoài.