Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - 56

Cập nhật lúc: 2024-08-08 22:21:15
Lượt xem: 476

Đêm giao thừa, nhà nào cũng quay quần bên nhau ăn cơm giao thừa, chỉ có tôi người duy nhất xách những xiên nướng tìm rất lâu về nhà trọ.

Vừa đi tới tiểu khu, một đứa bé từ bên cạnh bất ngờ nhảy ra, khiến tôi loạng choạng.

Tôi chưa kịp nói gì, thì mẹ của đứa trẻ đã đuổi kip từ phía sau, nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén: “Lớn như vậy mà không biết nhìn đường sao.”

Thằng bé quay đầu lại làm mặt quỷ với tôi, rồi lao về phía trước như điên.

Tôi: “..........”

Thật là xui xẻo.

Càng ít rắc rối càng tốt, tôi không quan tâm họ.

Đi theo phía sau họ về căn nhà của mình.

Hôm qua tuyết rơi rất nhiều, mặt đất phủ đầy tuyết, ban ngày nhiều người chơi ném tuyết, làm người tuyết ở dưới.

Đi trên đường nhìn thấy nhiều loại người tuyết tăng thêm hương vị năm mới.

Trước khi tôi kịp nhìn lại lần nữa, tôi thấy đứa bé đó chạy tới đá văng một con ch.ó người tuyết.

Nó rất phấn khích: “Đều c.h.ế.t hết cho ta.”

Nó thấy một người tuyết liền đưa chân đá, khung cảnh đang đẹp nhanh chóng bị nó phá hủy.

Mẹ đứa bé đứng bên cạnh cỗ vũ: “Aiya, bảo bảo thật giỏi, thật lợi hại.”

Tôi nhìn họ một cách vô cảm, trán tôi giật giật.

Đây có phải là quỷ nhỏ nghịch nghợm trong truyền thuyết không?

Thật sự, đáng bị đánh.

Tôi hít một hơi thật sâu, đi thẳng qua họ.

Lúc này, đứa bé đang đá đổ một người tuyết lớn.

Khoảnh khắc người tuyết vỡ tan, bước chân tôi dừng lại.

Âm khí như vậy là chuyện gì đang xảy ra?

Tôi đưa mắt nhìn về phía đó, bắt gặp ánh mắt ngỗ nghịch của đứa bé.

“Nhìn cái rắm!”

Tôi nghiến răng, với tinh thần nghề nghiệp, nhẫn nại nói chuyện với đứa bé: “Mọi người vất vả đắp người tuyết, con nhà chị cứ phá như vậy không hay lắm?”

“Hơn nữa.... người tuyết này cũng không sạch sẽ cho lắm, cẩn thận bị xúc phạm......”

“Cô nói cái gì vậy?” Mẹ đứa bé tức giận: “Liên quan gì đến cô? Cô đang ở đây nói vớ vẩn gì vậy?”

“Tôi để ý rồi, một cô gái lớn tuổi như cô, không tìm được bạn đời liền đến chửi con tôi, cô không sao chứ?”

Tôi: “....”

Có bệnh! Cả mẹ và con đều có bệnh.

Tôi là sinh viên đầu tiên tốt nghiệp Học viện Đạo giáo Huyền Thanh Quan, phẩm chất tốt của tôi không cho phép tôi chửi bới nơi công cộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/56.html.]

Tôi không bận tâm nữa, trực tiếp rời đi.

Về tới nhà trọ, tôi ăn xong xiên nướng, xem Xuân Vãn một lúc cảm thấy chán nên bật máy tính bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Hôm nay là giao thừa, không có nhiều người xem phát sóng trực tiếp lắm.

Phải mất một lúc lâu mọi người mới lần lượt vào phòng phát sóng trực tiếp của tôi.

“Tân Di đại sư, chúc mừng năm mới.”

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

“Tân Di đại sư thật gương mẫu, đêm giao thừa cũng phát sóng trực tiếp à?”

Tôi cười: “Đúng vậy.”

Hầu hết mọi người đều không biết rằng đêm giao thừa là thời điểm tà ma hoạt động mạnh nhất trong năm.

Vì vậy ngày xưa người lớn hay cho trẻ con hông bao để tránh bị ma quỷ quấy phá, phù hộ bình an.

Nói một cách logic, hôm nay phòng phát sóng trực tiếp của tôi tối nay chắc chắn sẽ không tệ.

Chỉ là bây giờ thời cơ chưa tới mà thôi.

Tôi cũng không thấy chán khi trò chuyện với cư dân mạng đến 12 giờ.

Một số cư dân mạng hỏi: “Hôm nay Tân Di đại sư vẫn chưa lên sóng phải không?”

Tôi gõ gõ lên bàn: “Không vội, cứ từ từ.”

Tôi vừa dứt lời, thì một dòng chữ hiện lên trên màn hình phát sóng trực tiếp.

“Chào mừng ‘Cầu vồng’ đến phòng phát sóng.”

Tôi hơi nhướng mày.

“Đại sư! Đại sư xin hãy giúp con tôi, con trai tôi bị trúng tà, xin hãy cứu nó.”

“Đại sư! Là bạn của tôi giới thiệu cô cho tôi, nói là cô rất lợi hại, cô nhất định phải giúp tôi.”

Cô ta vừa vào liền gõ chữ, phần phát sóng trực tiếp gần như đã bị cô ta chiếm giữ.

Tôi bình tĩnh nói: “Hôm nay cô là khách hàng đầu tiên, nên bỏ qua khâu giật hồng bao.”

“Cô gửi cho tôi một khinh khí cầu, đơn này tôi liền nhận.”

Cầu vồng im lặng, cô ta đã kiểm tra giá tiền của một khinh khí cầu.

Một lúc sau, cô ta nói: “Đắt quá.”

Một số cư dân mạng không chịu được nữa.

“Tân Di đại sư đã sử dụng cái giá này lâu rồi, chính cô không cố gắng còn trách cô ấy?”

“Đúng vậy, cô xem thì xem không xem thì để tôi xem.”

Cầu vồng nhìn vậy cũng không nói thêm gì, trực tiếp gửi cho tôi một khinh khí cầu.

Tôi gửi lời kết nối, bên kia nhanh chóng nhấp vào.

Khuôn mặt người phụ nữ có phần hốc hác ở bên kia màn hình.

Yo, trông quen quen.

Loading...