TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 149: Đứa trẻ của chúng ta
Cập nhật lúc: 2025-08-06 11:34:03
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả đời Vi thị cứ tưởng rằng, Tần Khai Tễ là nghiệt chủng do tiện nhân Tần Huyền vụng trộm với hạ nhân trong phủ mà .
Ngay cả khi Xuân Nương đến tìm bà, bà vẫn tin.
Bởi vì Tần Tiêu và Tần Huyền là...
Sao họ thể?
Sao thể chứ?
Nực nhất là, lúc đến Hầu phủ, bà còn thề thốt chắc như đinh đóng cột rằng chuyện đó tuyệt đối thể xảy .
Cho đến khi chính tai thấy câu đó của Tần Tiêu:
"Hài tử của chúng , Tễ nhi…"
Vậy thì bà là cái gì chứ?
Cả cuộc đời bà... rốt cuộc là gì?
Phải rằng, Tần Khai Tễ ghi tên danh bà, thể là do chính tay bà nuôi lớn.
Tần Khai Tễ luôn miệng gọi bà là "mẫu ".
Cuối cùng, hóa bà trở thành trò lớn nhất thiên hạ.
"Tiện nhân! Hai kẻ tiện nhân các ngươi!
Lại dám lừa đến mức !
Ta g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi!"
Tần lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi, túm chặt lấy tóc Tần Tiêu, run rẩy vì tức giận, dồn hết sức lực tát ông mấy cái nảy lửa.
Tạ Trường Ninh chỉ bên cạnh mà , ánh mắt ẩn chứa ý nhẹ nhàng.
Làm nàng thể để Tần thị an táng tổ phần Thẩm gia?
Tần thị xứng đáng ?
Nàng khiến Tần thị bại danh liệt, c.h.ế.t cũng yên.
Nhìn thấy những đột nhiên xuất hiện, Tần thị và Tần Tiêu đều ngỡ ngàng kinh hãi.
Trong đầu hai chỉ còn một ý nghĩ:
Xong ! Tất cả đều xong !
Bí mật mà họ cẩn thận che giấu suốt cả đời, nay bại lộ ngay mặt bao .
"Tần Tiêu!
Năm mười sáu tuổi gả cho ngươi, vì ngươi mà sinh con dưỡng cái,
Vất vả cả đời, thậm chí còn tự tay nuôi lớn nghiệt chủng Tần Khai Tễ cho ngươi.
Ngươi đối xử với như ?"
Khuôn mặt Vi thị vặn vẹo vì giận dữ, bà đẩy mạnh Tần Tiêu ngã nhào xuống đất.
Chụp lấy tách bàn, hung hãn ném thẳng đầu ông.
"Cộp!"
Một tiếng vang lên, m.á.u từ trán Tần Tiêu chảy dài xuống theo thái dương.
Tần Tiêu chút phản kháng nào, mặt ông chỉ còn sự kinh hoàng và bối rối.
Tần Khai Nguyên và Tiêu thị cũng theo Tần lão phu nhân đến đây,
Hai cứ như tượng gỗ bất động tại chỗ, trong lòng dậy sóng dữ dội.
Nhị là...
Trong khoảnh khắc đó, cả hai chỉ cảm thấy như trời sập.
Du ma ma đang xem kịch vui thì bất ngờ nhận ánh mắt hiệu của Tạ Trường Ninh,
Bà tức hiểu ngay ý, đầu bỏ chạy, hai chân cuống cuồng như bay lên trung.
Chạy! Chạy mau cho !
Tốt nhất là mọc cánh bay luôn!
Tần lão phu nhân giận đến nỗi khí lực cũng như bộc phát:
"Tần Tiêu! Ngươi chuyện gọi là gì ?
Ngươi đúng là cầm thú còn bằng!
Ta đúng là mù mắt mới gả cho loại súc sinh như ngươi!
Ngươi sợ trời đánh ?"
Giờ phút , lưng bà còn đau, tay cũng chẳng còn mỏi.
Đến cái chân già yếu mỗi khi trái gió trở trời cũng bỗng khỏe .
Bà nhào tới đ.ấ.m đá Tần Tiêu một trận tơi bời, chỉ hận thể xé xác ông thành trăm mảnh.
Chuyện hôm nay chắc chắn thể che giấu nữa.
Vậy thì bà và mấy đứa con còn mặt mũi nào mà sống đời?
Tần Tiêu dám đánh , cũng dám cãi, chỉ hoảng loạn về phía Tạ Trường Ninh.
Chẳng lẽ Hầu phu nhân sớm chuyện ?
Chắc chắn là , nếu thì Vi thị mặt ở đây?
Vụ việc ... kết thúc cho êm?
Tuy lão Hầu gia c.h.ế.t từ lâu, thậm chí tro cốt còn chẳng còn .
điều đó nghĩa Thẩm gia hết .
Trên giường, Tần thị sợ đến ngu .
Nếu thể chọn , bà thà để chuyện đổi con phơi bày còn hơn là bí mật thiên hạ đến.
Chuyện ... quả thật là chuyện thể để .
Máu me bê bết mặt Tần Tiêu, Tần lão phu nhân đá ông mấy cái, đó với vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt hung ác túm lấy tóc Tần thị.
Bà định cho Tần thị mấy cái bạt tai, nhưng khi khuôn mặt , đột ngột khựng .
Bà sợ bẩn tay .
"Tần Huyền!
Đồ tiện nhân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-149-dua-tre-cua-chung-ta.html.]
Đồ dâm phụ!
Con điếm hèn hạ... đến thỏ còn ăn cỏ gần hang.
Ngươi thể loại chuyện trời phẫn nộ như thế !"
Một bãi nước bọt phun thẳng mặt Tần thị, bà túm tóc kéo Tần thị từ giường lôi xuống, cưỡi lên , điên cuồng tát đầu.
Tần thị đánh đến mức mắt tối sầm, đầu óc choáng váng.
"Phụ !
Người thấy với mẫu , với con ?"
Tần Khai Nguyên cuối cùng cũng hồn, lao đến mặt Tần Tiêu, hét lớn một tiếng như sấm.
Tần Tiêu mặt xám như tro tàn, môi mấp máy mấy nhưng thể thốt nên lời.
Tiêu thị cũng nhào tới, cùng với lão phu nhân đánh Tần thị như trút hận.
Trong phòng loạn như vỡ chợ, tiếng mắng, tiếng đánh, tiếng … thiếu thứ gì.
Tào ma ma đỡ Tạ Trường Ninh xuống, rót cho nàng một ly , còn chu đáo chuẩn một đĩa hạt dưa.
Giờ mà hạt dưa thì coi kịch cho chứ?
Tạ Trường Ninh nhâm nhi , nhai hạt dưa, ung dung xem trò .
Chuyện lớn thế xảy ở Tùng Bạch viện, bộ Hầu phủ đều náo loạn.
Thẩm Tĩnh Thư lập tức chạy tới, mặc kệ thương tích lành.
Cả Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Tri Châu cũng ngay lập tức đến nơi.
Hiện giờ, duy nhất sự thật chỉ còn Thẩm Tri Châu.
Hắn chỉ cảm thấy giận dữ và ghê tởm, ngoài trong lòng chẳng cảm xúc nào khác.
Còn Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Tĩnh Thư thì khác.
Khi Tần Khai Tễ là kết quả từ mối quan hệ l.o.ạ.n l.u.â.n giữa Tần thị và Tần Tiêu.
Họ chỉ thấy kinh tởm, mà còn vô cùng sợ hãi!
Nếu sự thật phơi bày, họ còn mặt mũi nào sống nữa?
Thẩm Tĩnh Thư lưng toát mồ hôi lạnh, run rẩy, chỉ chết.
May mà chuyện công khai, mẫu vẫn .
Thẩm Tri Nghiễn tay phế, thể thi, tương lai dựa mẫu và Hầu phủ.
Nếu để lộ thế, còn sống gì nữa?
Tạ Trường Ninh liếc một cái liền họ đang sợ hãi chuyện gì.
Không vội, chờ xử lý xong Tần thị, sẽ tới lượt bọn họ.
Lúc Tần thị thể chết.
Thấy tình hình sắp vượt quá giới hạn, Tạ Trường Ninh lập tức lệnh cho can ngăn.
Nhờ đó Tần thị mới giữ mạng.
Tần Tiêu quỳ sụp xuống mặt nàng, mặt đầy máu:
"Hầu phu nhân, là khiến Huyền nhi lầm đường lạc lối, tất cả lầm đều do một !
Xin trừng phạt , đừng liên lụy nàng, cũng đừng để chuyện truyền ngoài..."
Nói , sang Tần thị:
"Huyền nhi vì Hầu phủ mà vất vả cả đời, cho dù công lao thì cũng khổ lao.
Chỉ xin Hầu phu nhân niệm tình nàng thoi thóp gần chết, giữ danh dự cùng cho nàng.
Cũng tức là giữ danh tiếng cuối cùng cho Hầu phủ."
Nghe những lời , nước mắt Tần thị tuôn rơi như mưa.
"Dựa cái gì?
Việc mà các ngươi dám , còn sợ thiên hạ ?
Ta thật hỏi:
Tần thị công lao gì?
Có khổ lao gì?
Chẳng lẽ là công lao lừa dối phụ cả đời ?"
Tạ Trường Ninh giễu cợt .
lúc đó, Du ma ma vội vã chạy :
"Phu nhân! Tộc trưởng cùng các vị tông trong họ đến!"
Tạ Trường Ninh giơ tay bảo mời .
Tần thị, Tần Tiêu mặt mày như tro tàn.
Vi thị, Tần Khai Nguyên, Tiêu thị sắc mặt cũng chẳng khá hơn.
Không ai mong chuyện truyền , nhưng giờ, họ quyền quyết định.
Tộc trưởng và tông bước , rõ chuyện.
Mặt ai cũng âm trầm như giông tố.
"Tần thị! Đồ tiện nhân!
Ngươi dám chuyện trời dung đất tha thế .
Thẩm gia chúng đúng là xui tám đời, mới rước ngươi về dâu!"
Tộc trưởng mắng lớn, đó xông lên đá Tần Tiêu một cú.
"Còn ngươi cũng chẳng thứ lành gì!"
Hai chính là tai họa nhân gian!
Tạ Trường Ninh dậy, giọng lạnh băng:
"Phụ mất, nhưng vẫn còn chúng .
Tần thị chuyện loạn luân, xứng .
Giữ nàng trong phủ, chẳng khác nào nỗi nhục lớn nhất với phụ .
Kính xin tộc trưởng, mặt , hưu thư bỏ Tần thị!"