Ở một nơi khác.
Triệu Ngọc Kỳ trở về căn hộ thuê chung với mấy nữ sinh. Vừa bước cửa, cô bạn Ngô Tiểu Phi lao đến, chắn ngay mặt, chất vấn dồn dập.
“Kỳ Kỳ! Sao về muộn hả? Sáng sớm , giờ mới lò dò về. Trần Viễn rốt cuộc đưa thế?”
Triệu Ngọc Kỳ cố gắng giữ giọng điệu bình thản, tỏ như gì quan trọng, nhưng khóe môi lấp lánh ý :
“Trần Viễn … đưa mua nhà. Hơn nữa… còn mua tặng hẳn một căn biệt thự.”
Ngô Tiểu Phi trừng to mắt, như tin nổi tai :
“Cái gì cơ?! Kỳ Kỳ, sốt hả? Nói mê sảng cái gì trời?!”
Nói , cô còn chìa tay , sờ trán bạn một cái, nghi ngờ Triệu Ngọc Kỳ đầu óc vấn đề.
Triệu Ngọc Kỳ bật , kéo khóa túi xách, lôi mặt bạn một xấp giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà cùng chiếc chìa khóa sáng loáng.
“Thật đấy. Mình lừa gì? Giấy tờ nhà ở đây, chìa khóa cũng ở đây.”
Ngô Tiểu Phi giật lấy tập giấy, cúi đầu kỹ. Chỉ một thoáng, cả cô như sét đánh trúng: mắt trợn tròn, tay run rẩy, miệng há hốc mà chẳng nên lời.
Mãi , cô mới bật liên tiếp ba tiếng:
“Má ơi… má ơi… má ơi!!!”
ba chữ , vẫn thể nào đủ để miêu tả hết cú sốc trong lòng cô.
Một căn biệt thự gần 980 mét vuông, trong khu Giang Cảnh – mảnh đất vàng sát bờ Trường Giang. Trần Viễn thế mà đem thứ “báu vật” … đặt tên Triệu Ngọc Kỳ?
Ngô Tiểu Phi gào thầm trong bụng: Đàn ông gì mà tay hào phóng tới mức ?! Con gái nào chịu nổi đây trời?!
Trong lòng cô dâng lên một cơn ghen tỵ rần rật. Cô thật sự… đố kỵ c.h.ế.t mất!
“Kỳ Kỳ, , với đây chỉ là mơ thôi, đúng ? Giấy tờ là giả, tất cả đều là ảo giác. Không lẽ chỉ cần ngoài một ngày… thành luôn giấc mơ cả đời của ? Thật sự quá bất công mà!”
Ngô Tiểu Phi ôm đầu, miệng ngừng lẩm bẩm, như mất hồn.
Trước dáng vẻ sốc tập của bạn , Triệu Ngọc Kỳ trong nháy mắt cảm thấy một niềm khoái cảm dâng trào.
Ai bảo “hoa khôi” thì khoe mẽ chứ?
Nhìn thấy bạn choáng váng vì ghen tỵ, Triệu Ngọc Kỳ như tiếp thêm sức mạnh. Cô mỉm rạng rỡ, trong lòng chỉ hét to: Thật sự sung sướng! Quá sướng!
Thế nhưng, cô cũng mau chóng giải thích thêm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-9-trieu-ty-tien-liem-cau-ban-dich-full-khong-phai-convert-nhe/chuong-44-niem-vui-cua-trieu-ngoc-ky.html.]
“Được , Tiểu Phi, đừng tưởng tượng quá nhiều. Thực căn biệt thự chỉ tạm thời tên thôi. Bởi vì tên Trần Viễn giờ dính quá nhiều bất động sản , phù hợp với quy định giới hạn mua nhà. Thế nên… mới mượn tên để hộ. Sau chắc chắn sẽ chuyển thôi.”
“Chuyển ? Sao chuyển?! Đây là biệt thự gần ngàn mét vuông đó chị gái ! Nếu với Trần Viễn đến cuối cùng, thì căn biệt thự chẳng của luôn ?” – Ngô Tiểu Phi há hốc mồm, giọng gần như gào lên.
Rồi cô nghiêm túc phân tích:
“Thật đấy, Kỳ Kỳ. Mình từng gặp nhiều con nhà giàu . Họ tiền, vung tay cũng rộng rãi, nhưng nhiều lắm là mua tặng túi xách, quần áo, mỹ phẩm. Rất hiếm khi thấy ai thẳng tay mua cho bạn gái… cả xe lẫn nhà! Hơn nữa, còn là biệt thự gần ngàn mét vuông ở Giang Cảnh! Điều chứng tỏ địa vị của trong lòng Trần Viễn hề tầm thường. Cậu đối xử với … chắc chắn là thật lòng đấy!”
HY
Đến mức , Ngô Tiểu Phi cũng chẳng thể gì thêm, ngược còn bạn cảm thấy mát mặt.
Bởi với phụ nữ mà , thước đo rõ ràng nhất để nhận tình cảm của một đàn ông, chính là việc dám “tiêu tiền vì ” .
Mà Trần Viễn, hiển nhiên quá hảo!
Triệu Ngọc Kỳ , gương mặt bất giác ửng hồng. Trong đôi mắt to tròn, ánh lên một tầng sáng lấp lánh, ngập tràn cảm giác hạnh phúc.
“Thực … cũng cảm thấy Trần Viễn . Anh đúng là hình mẫu lý tưởng trong lòng : chỉ trai, hài hước, ba quan đều hợp, mà ngay cả thủ cũng giỏi nữa…”
Cô đến đây, ánh mắt trở nên say mê, giống như một cô gái đang ngẩn ngơ si tình.
Nếu ai khác thấy “hoa khôi của trường” Triệu Ngọc Kỳ mà lộ vẻ mặt hoa si thế , chắc chắn sẽ kinh hãi đến mức… hoài nghi cả nhân sinh.
Ngô Tiểu Phi vội cắt ngang:
“Thôi thôi, đừng khen nữa! Cậu sắp đến sinh nhật , định tổ chức thế nào? Đừng bảo là chuẩn gì nhé?”
Triệu Ngọc Kỳ khẽ :
“Mình nghĩ . Năm nay sẽ tổ chức ngay tại biệt thự Giang Cảnh, một bữa tiệc . Mình sẽ mời hội học sinh, mấy bạn cấp ba, cả mấy chơi nữa. Tốt nhất là… mời cả Tần Băng Tuyết tới.”
Ngô Tiểu Phi trố mắt:
“Tần Băng Tuyết? với cô … vốn hợp mà?!”
Triệu Ngọc Kỳ mím môi, bí hiểm.
Tần Băng Tuyết – đàn chị năm tư, là Chủ tịch hội học sinh, trong khi cô chỉ là Phó chủ tịch. Cả trong học tập lẫn danh tiếng, cô đều áp đảo Triệu Ngọc Kỳ.
Trong trường còn thường xuyên lời đồn: Triệu Ngọc Kỳ chỉ là hoa khôi hai, còn Tần Băng Tuyết mới xứng danh hoa khôi một.
Điều đó khiến Kỳ Kỳ đè nén đến nghẹt thở, dù cố gắng thế nào cũng thể vượt qua cái bóng .
Ai mà cam tâm cả đời chỉ hai?
Nếu mời Tần Băng Tuyết, để cô tận mắt chứng kiến buổi tiệc xa hoa trong biệt thự Giang Cảnh, chắc chắn sẽ khiến tất cả ghen tỵ đến phát điên.
Nghĩ đến cảnh tượng , Triệu Ngọc Kỳ kìm nổi mà trong lòng dâng lên một cơn phấn khích khó tả.