Lúc , Hà Chỉ Anh – từ nãy giờ vẫn ngoài xem thi đấu – cầm một chai nước khoáng bước đến. Nàng vốn dĩ định đưa nước cho Lý Dương. khi thấy Trần Viễn, đôi mắt nàng ánh lên vẻ kinh ngạc, khẽ cất lời:
– Thì lợi hại đến thế! Vừa chạy nhanh quá, nhanh hơn cả Lý Dương nữa!
【Hà Chỉ Anh: Thiện cảm +5】
【Hà Chỉ Anh: Thiện cảm +5】
【Hà Chỉ Anh: Thiện cảm +5】
Vì màn thể hiện xuất thần ban nãy, thiện cảm của Hà Chỉ Anh dành cho Trần Viễn lập tức tăng vọt, từ mức -5 thẳng lên 10 điểm. Suy cho cùng, một tài hoa thật sự, luôn dễ khiến nữ sinh sinh lòng mến mộ. Sùng bái kẻ mạnh – đó vốn là bản năng của phụ nữ.
Lý Dương thì suýt nữa tức đến nổ phổi.
Huấn luyện viên còn đang định để Trần Viễn thế , đại diện trường tham gia giải điền kinh cấp tỉnh. Việc đó còn thể cắn răng chịu đựng – bởi vì chẳng thể đổi quyết định. chuyện Hà Chỉ Anh – bạn gái của – công khai mặt bao nhiêu rằng Trần Viễn mạnh hơn ?
Mà kẻ đó chính là Trần Viễn!
Trong mắt Lý Dương, Trần Viễn chẳng qua chỉ là một tên rác rưởi vô dụng, một gã “liếm cẩu” khiến khinh thường.
Điền kinh, đặc biệt là chạy cự ly ngắn, mới chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất của . Đó là danh hiệu, là niềm tự hào mà từng nghĩ sẽ ai thể chạm tới. Vậy mà bây giờ, ngay mặt bao , chính bạn gái bằng Trần Viễn?
Đây là sự sỉ nhục thể dung thứ!
Lý Dương gầm lên, giọng khàn đặc:
– Hà Chỉ Anh, em ý gì đây? Nói mạnh hơn ? Ở chỗ nào mạnh hơn chứ? Chẳng lẽ trong mắt em, tệ hại đến mức ngay cả cái tên Trần Viễn cũng bằng ? Nếu em thấy giỏi như , thì mà ở bên !
Lời thốt , Lý Dương lập tức hối hận. muộn.
Hà Chỉ Anh đỏ mắt, giọng run run mà uất ức:
– Anh dám quát em? Anh dám quát em ? Lúc theo đuổi em, như thế. Mới quen đầy một tháng, mà bản tính thật sự lộ rõ ? Em ngờ là thế ! Trần Viễn là bạn học cũ cấp ba của , còn khen là quán quân cự ly ngắn của trường, mà … chạy nhanh bằng , còn trút giận lên em để gì?
Giọt nước mắt long lanh nơi khóe mắt nàng khiến xung quanh đều thấy thương cảm.
Hà Chỉ Anh bề ngoài dịu dàng yếu ớt, nhưng tính tình thực chất khá bướng bỉnh. Thời nay, con gái nhan sắc, vóc dáng chuẩn mực như nàng, địa vị vốn dĩ thấp. Nàng chẳng loại phụ nữ mắng mà chỉ cúi đầu cam chịu.
“Anh với em, thì vẫn còn khác với em.” – Trong lòng nàng lóe lên ý nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-9-trieu-ty-tien-liem-cau-ban-dich-full-khong-phai-convert-nhe/chuong-31-con-gian-bung-no.html.]
Lý Dương vốn bắt đầu hối hận, nhưng nàng thêm thì chẳng khác nào dầu đổ lửa. Nhất là khi nàng nhắc nhắc rằng Trần Viễn chạy nhanh hơn , rằng Trần Viễn từng khen …
Trong mắt , đó chẳng là khen, mà là sự chế giễu!
– Hà Chỉ Anh, em đừng quá đáng! Anh nhịn em lắm ! – Lý Dương siết chặt nắm tay, giọng run lên vì phẫn nộ.
– Được thôi, Lý Dương, giỏi lắm! – Hà Chỉ Anh bật . – Em mang nước đến cho , mà chẳng cảm ơn, còn nổi nóng chỉ vì thua . Đàn ông như thì còn gì nữa? Nếu là nam nhân thật sự, thì hãy thắng Trần Viễn, hãy chứng minh bản lĩnh của ! Chẳng lẽ em mù mắt nên mới coi trọng ?
Giọng nàng nghẹn , nhưng vẫn toát sự kiên quyết, khiến khí xung quanh như đặc quánh .
Huấn luyện viên thấy tình hình căng thẳng thì vội vàng xen hòa giải:
– Thôi nào, đừng ồn ào nữa. Chuyện tình cảm, cãi vì chút việc nhỏ thì đáng. Lý Dương, đàn ông rộng lượng mới đúng.
Nói xong, ông lập tức sang Trần Viễn, giọng đầy mong chờ:
– , Trần Viễn, em nghĩ kỹ ? Có gia nhập đội điền kinh ?
Trần Viễn mỉm lắc đầu:
– Không cần . còn việc riêng, xin phép .
Dứt lời, xoay rời khỏi sân, bước dứt khoát, hề ngoái .
Hình bóng , cao ngạo và thần bí, khiến bao ánh mắt dõi theo.
– Không ! – Một huấn luyện viên hạ giọng nghiến răng. – Thiên tài như mà để phí hoài thì chẳng khác nào tổn thất lớn cho cả làng điền kinh. nhất định tìm cách thuyết phục !
– Hay là bàn với lãnh đạo trường một chuyến, sẽ liên hệ phụ đạo viên để tìm hiểu thêm về . – Một huấn luyện viên khác tiếp lời.
HY
– Ừ, . –
Trong khi hai thầy đang bàn bạc, mối quan hệ giữa Lý Dương và Hà Chỉ Anh thì xuất hiện rạn nứt sâu sắc.
Cùng lúc đó, khán đài, hai nữ sinh khác xong đoạn video cự ly ngắn ban nãy. Các nàng nhanh chóng biên tập, thêm caption đăng thẳng lên TikTok.
Tiêu đề:
“Khi một nam sinh vô tình lạc đường chạy, và biểu diễn tốc độ như ma quỷ!”