Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không phải convert nhé ) - Chương 25: Cuối cùng cũng có cơ hội thể hiện kỹ thuật

Cập nhật lúc: 2025-09-07 04:28:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã gần mười hai giờ trưa. Trần Viễn cùng ba bạn cùng phòng – lão Tào, lão Chu và lão Hùng – rủ xuống căng-tin ăn cơm.

Cơm trưa ở căng-tin trường vốn rẻ, một món ăn chỉ bảy tám tệ. Thật khó tin, mới trong buổi livestream vung tay tặng hơn một vạn siêu hỏa cho Yên tổng, giờ đây ở căng-tin trường, đắn đo dám gọi thêm món thịt.

Trong khi đó, ở một ký túc xá nữ khác…

Lâm Thư Đồng ôm khư khư chiếc điện thoại, những dòng tin nhắn gửi cho Trần Viễn vẫn chẳng hồi âm. Nỗi bất an dần dần lan , khiến cô khó chịu đến mức sắp phát nổ.

– Tiểu Nhuế, tớ bây giờ? Trần Viễn hình như chẳng còn để ý tới tớ nữa… – Cô thấp giọng than thở.

Tôn Nhuế chau mày, đáp thẳng:

– Thư Đồng, dạo ? Trước giờ Trần Viễn chẳng vẫn nắm trong tay ? Chỉ vì tiền mà mất tự tin mặt ? Cậu nhớ, đàn ông trời sinh vốn sĩ diện, càng chiều chuộng thì càng mặc kệ thôi. Muốn giữ , cứ dùng chiêu cũ. Hắn thèm để ý, cũng giả vờ chẳng quan tâm!

Lâm Thư Đồng lắc đầu, vẻ mặt rầu rĩ:

– Không giống như nữa … Bây giờ bên cạnh Trần Viễn còn cả hai “đối thủ” – Từ Nhạc Nhạc ở Học viện Nghệ thuật và Triệu Ngọc Kỳ ở hội sinh viên. Nếu vẫn cứ lạnh nhạt như , e rằng sẽ nhanh chóng mấy hồ ly tinh đó cướp mất!

Ngày Trần Viễn chỉ một mực theo đuổi cô, nhưng nay tình thế đổi khác. Hai , nhan sắc lẫn vóc dáng đều chẳng kém cạnh cô. Nghĩ đến việc từng ít mắng mỏ, sỉ nhục , trong lòng cô càng bất an hơn. Nếu vẫn giữ thái độ cũ, chắc chắn Trần Viễn sẽ còn kiên nhẫn.

Tôn Nhuế cũng gật gù:

– Nói thế cũng đúng. Biết Trần Viễn tiền chỉ chúng Thư Đồng , vẫn lợi thế riêng. Cậu quên ? Trần Viễn từng theo đuổi suốt ba năm buông bỏ. Điều đó cho thấy, trong lòng , vị trí của chẳng ai thế . Đàn ông vốn coi trọng mối tình đầu, mà chính là mối tình đầu của . Điểm , bất kỳ cô gái nào khác cũng chẳng bì nổi.

– Có lẽ bây giờ lạnh lùng là vì trút giận thôi. Dù đây cũng từng đối xử tệ với . Đợi nguôi giận, khi tha thứ , cơ hội của sẽ đến!

Nghe phân tích, Lâm Thư Đồng thấy cũng lý. Nếu đổi vị trí cho , cô chắc cũng sẽ nổi giận mà trừng phạt vài ngày. Nghĩ đến , trong lòng cô bỗng sáng tỏ:

HY

– Mình hiểu , Tiểu Nhuế. Muốn cứu vãn quan hệ với Trần Viễn, hết để nguôi giận. Mình tuyệt đối sẽ bỏ cuộc!

– Cố lên! Nhất định sẽ thành công! – Tôn Nhuế nắm tay bạn, bề ngoài đầy ủng hộ, nhưng trong lòng khinh bỉ.

Hừ, coi thường , xem là kẻ bám váy, giờ tiền thì . Muốn cứu vãn? Thật là mơ giữa ban ngày!

Trong thâm tâm, Tôn Nhuế thậm chí còn lóe lên một suy nghĩ: Biết cơ hội đến với Lâm Thư Đồng, mà rơi tay

Sau bữa cơm trưa, ba gã lão Tào, lão Chu, lão Hùng kéo Trần Viễn đến quán net chơi Liên Minh. Trần Viễn vốn chẳng hứng thú, nhưng ba nhất quyết lôi . Buổi chiều tiết, ngoài truyện và ngủ thì sinh viên chẳng thú vui nào khác, game online coi như thú giải trí rẻ tiền nhất.

– Này, còn dãy ghế bốn liền nào ? – Lão Tào bước quán net hỏi.

– Có chứ, dạo vắng khách lắm, chỗ nào cũng trống. – Cô gái quầy lễ tân mỉm đáp.

Trần Viễn sững . Một trong hai cô gái quầy chẳng ai khác ngoài Từ Nhạc Nhạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-9-trieu-ty-tien-liem-cau-ban-dich-full-khong-phai-convert-nhe/chuong-25-cuoi-cung-cung-co-co-hoi-the-hien-ky-thuat.html.]

– Nhạc Nhạc? Sao ở đây? Làm nhân viên trông quán net ?

Từ Nhạc Nhạc vui vẻ :

– Không . Quán nhà tớ mở đó, Trần Viễn ca ?

Hóa gia đình cô sở hữu cả chuỗi tiệm internet, tổng cộng mười bảy quán. Dịch bệnh khiến kinh doanh điêu , mấy tháng trả nổi lương nhân viên, sắp đến kỳ nộp tiền thuê – riêng quán mỗi năm hai mươi vạn.

Hôm nay, cô đến đây để lo tiền lương cho nhân viên và nộp tiền thuê. Nếu nhờ tiền năm triệu Trần Viễn cho vay, chắc gia đình cô phá sản.

– Thật ngờ nhà giàu thế, còn mở cả quán net! – Trần Viễn ngạc nhiên.

Lão Hùng cũng há hốc:

– Chẳng đây là chuỗi Đại La nổi tiếng ? Có hơn mười mấy quán net, đều là nhà ?

thế. bây giờ kinh doanh tệ lắm, lỗ vốn thôi. – Từ Nhạc Nhạc thở dài, khẽ liếc Trần Viễn một cái đầy ẩn ý.

Nếu nhờ , tất cả sụp đổ.

– Ghê thật, thì Nhạc Nhạc là con nhà giàu! – Chu Hải Quyền xuýt xoa.

Lão Tào trêu:

– Trước đây trong trường còn tin đồn hám tiền, giờ thì thấy mấy kẻ ghen tỵ thôi!

Từ Nhạc Nhạc khúc khích, đáp tỉnh bơ:

là tớ thích tiền thật. đừng tưởng quen miễn phí nhé! – Cô bỗng sang Trần Viễn, mắt long lanh – Riêng Trần Viễn ca, chơi ở quán tớ thì mãi mãi miễn phí!

Câu khéo léo hóa giải sự ngượng ngập, khiến Trần Viễn chút nở mày nở mặt.

– Ôi chao, lão tứ, theo Nhạc Nhạc luôn ! – lão Hùng huýt sáo.

– Thôi , phát ghen mất thôi! – lão Tào , nhưng cũng giấu sự ngưỡng mộ.

Mấy bắt đầu cảm thấy khó hiểu. Rõ ràng trong ký túc, giỏi tán gái nhất là Hùng Đào, trai, ăn duyên dáng, từng quen bảy tám cô. Thế mà giờ đây, bao nhiêu cô gái xinh , thậm chí thuộc hàng “cao cấp”, đều quanh Trần Viễn. Hoàn vô lý!

– Mở thêm máy thứ năm , chút nữa Tôn Nhuế sẽ tới! – Chu Hải Quyền .

– Ơ? Tôn Nhuế? Không bạn cùng phòng của Lâm Thư Đồng ? Lão Chu, khi nào cưa đổ thế? – Lão Tào trố mắt.

Chu Hải Quyền nhún vai, vẻ mặt phấn khích:

– Tớ theo đuổi cô mấy tháng nay . Cảm giác cũng chút hi vọng. Vừa nãy tớ rủ bọn đánh game, cô còn chủ động bảo sẽ hỗ trợ cho tớ. Vậy chẳng tuyệt lắm ? Lần , cuối cùng cũng dịp để tớ thể hiện kỹ thuật!

Hắn đầy tự tin, hai tay chà xát như sắp bước lên võ đài thể hiện bản lĩnh.

Loading...