“Không mang theo điện thoại ? Cũng , ngươi báo cho . Hoặc WeChat, QQ cũng !” – Sở Ngọc Mặc vẫn mỉm , giọng điệu tự nhiên như thể chuyện hiển nhiên.
Trần Viễn im lặng. Người bình thường cũng rõ ràng là từ chối. Thời buổi còn ai mang điện thoại bên ? Cái lý do như thế, chỉ cần là trưởng thành đều hiểu ngay. Sở Ngọc Mặc hình như chẳng thấy gì lúng túng, từ chối xong vẫn Trần Viễn càng lúc càng... vẻ thưởng thức hơn.
“Thật trí nhớ lắm, chẳng nhớ nổi điện thoại!” – Trần Viễn buột miệng.
“Không nhớ cũng chẳng , báo chứng minh thư cho , bảo điều tra một cái là xong.”
“Phốc!” – Trần Viễn xong suýt phun máu.
Quá bá đạo! Thực sự quá mạnh mẽ! Quả hổ là nữ vương trong giới nữ nhân. Chỉ cần nàng , chẳng gì nàng lấy !
Người phụ nữ bên ngoài quyến rũ mê , nhưng tính cách thì trực diện, sắc bén, chẳng hề e dè. Trần Viễn còn kịp hồn, thì thật sự hộc m.á.u chính là Đường Ngạo Kiệt.
Hắn – một tổng giám đốc bá đạo, giá trị tài sản mười tỷ, thanh niên kiệt xuất của Hán Thành, mà theo đuổi Sở Ngọc Mặc cũng từng bước cẩn thận, tính toán môn đăng hộ đối, mưu cầu thế lực ngang hàng. Sở Ngọc Mặc căn bản thèm để ý đến .
Còn Yên tổng từ đầu đến giờ gần như chẳng coi nàng gì, mà vị đại tiểu thư chủ động bám dính lấy? Thật quá đáng giận! Quá đau lòng! Cảm giác chẳng khác nào thất bại ê chề. Giống như kẻ đặt Trần Viễn lên đầu mà ép xuống liên tục! Đường Ngạo Kiệt xưa nay luôn là chèn ép khác, từ bao giờ đến lượt đè ép thế ?
Chỉ vì ánh mắt của Sở Ngọc Mặc với Trần Viễn khác lạ, khiến Đường Ngạo Kiệt càng lúc càng khó chịu. Ban đầu còn kết giao với Yên tổng, nhưng nếu Yên tổng ý định tranh đoạt nữ nhân với , thì coi như trở mặt quen cũng chẳng !
“Đại tỷ, chịu thua ngươi , !” – Trần Viễn đành lôi điện thoại , mở WeChat, giơ mã QR cho nàng quét. Cảm giác giống như ép buộc. kỳ lạ là, một cô gái mạnh mẽ ép buộc xin cách liên lạc, chút... thoải mái? Chẳng lẽ thật sự cái “thể chất ngược đãi” ? Đời sống đúng là như cung nữ trong hậu cung, nếu thể phản kháng, chỉ còn cách... hưởng thụ.
HY
“Ta ngay ngươi mang theo điện thoại, còn dám gạt hả?” – Sở Ngọc Mặc trừng một cái, ánh mắt như dao. Thêm phương thức liên lạc , nàng lộ vài phần đắc ý. Quả nhiên, chỉ thứ gì tự tay tranh đoạt, mới thật sự khiến nàng thấy thoả mãn. Còn loại tự dâng đến cửa, nàng căn bản hứng thú!
…
“Chư vị, tiếp theo vật phẩm đấu giá chút khác biệt. Không châu báu, ngọc khí văn vật nghệ thuật, mà là cổ phần một công ty phá sản. Công ty đầu tiên chúng đưa đấu giá, tên là Mèo lớn TV. Tin rằng đều từng qua. Vào thời kỳ hưng thịnh của Internet Livestream, Mèo lớn TV từng trong top năm nền tảng phát sóng trực tuyến trong nước, sánh vai cùng Huya, giá trị thị trường lúc vượt mười mấy tỷ.
vì nhiều nguyên nhân, Mèo lớn TV tuyên bố phá sản. Trước đó công ty từng chuyển nhượng một , nay chủ sở hữu đem đấu giá. Giá khởi điểm – một triệu!”
Người chủ trì dứt lời, ít tại hiện trường sững sờ.
Không ngờ một công ty từng giá trị mười mấy tỷ, bây giờ giá khởi điểm chỉ còn một triệu?
Nghĩ kỹ cũng hợp lý. Kinh tế bong bóng Internet lúc thịnh thì ồn ào huyên náo, nhà đầu tư ào ào đổ tiền như nước. khi suy thoái, nó rơi thẳng xuống đáy. Một nền tảng livestream, nếu đóng cửa hai ba năm, MC, streamer cờ đều rời nghề, thì công ty thật sự chẳng còn đáng một đồng. Huống chi còn đang mắc nợ ngân hàng trả xong. Ai tiếp nhận, đó đồng nghĩa gánh khoản nợ khổng lồ. Nói thật, ngoài cái tên “Mèo lớn TV”, công ty đưa cho ai thì cũng buồn lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-9-trieu-ty-tien-liem-cau-ban-dich-full-khong-phai-convert-nhe/chuong-158-meo-lon-tv-nen-dua-cho-ai.html.]
Hiện tại cục diện Internet livestream định hình. Huya, JD, TikTok, Douyin, Bilibili… đều chiếm lĩnh phần lớn thị trường. Ngoài còn vô nền tảng nhỏ như Toàn Dân, Momo… Tất cả đều dựa sự hậu thuẫn của tập đoàn lớn hoặc nguồn vốn khổng lồ. Người bình thường dám nhảy . Dù trong tay mười mấy tỷ, chắc xoay chuyển nổi.
Bởi , khi giá khởi điểm một triệu hô lên, trường yên lặng. Chẳng ai buồn giá. Thật châm biếm! Một công ty từng là bá chủ thị trường, giờ còn thua cả một đôi giày bóng rổ chữ ký Kobe!
Không mua nổi, mà là… mua xong cũng xoay sở . Bỏ tiền chỉ nước mất cả vốn lẫn lời.
“Một triệu!” – Trần Viễn quanh một vòng. Nếu chẳng ai giá, để nện một cái cũng . Hắn thích nhất là loại chuyện... đốt tiền! Còn chơi nổi , quan tâm. Quan trọng là chịu chơi!
Với cục diện livestream hiện tại, chen chân mở đường, chẳng lẽ cần điên cuồng đổ tiền? Một năm đốt vài tỷ, chuyện nhỏ! Chỉ cần đào một đại streamer, chi hàng chục triệu. Đào hơn chục , một năm năm, sáu tỷ. Chưa kể tiền chiêu mộ nhân sự, quản lý, vận hành, quảng cáo…
Theo ước lượng của Trần Viễn, mua nền tảng về, mỗi năm tiêu ít nhất 5 tỷ. Quả thực là “huyết kiếm”, lỗ to sai !
“Được , ghế của Yên tổng giá một triệu. Còn ai cao hơn ?” – Người điều hành đấu giá hô to.
“Một triệu, một !”
“Một triệu, hai !”
“Không ai trả giá cao hơn ? Đây từng là nền tảng giá trị hơn chục tỷ đấy!”
Người chủ trì hỏi hỏi , nhưng ngoài Trần Viễn, vẫn chẳng ai lên tiếng.
“Một triệu… ba , thành giao!”
“Ta tuyên bố, Mèo lớn TV Yên tổng mua với giá cuối cùng một triệu. Chúc mừng Yên tổng!”
“Hy vọng Mèo lớn TV, tay Yên tổng thể tái hiện huy hoàng ngày xưa!”
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Ai nấy đều Trần Viễn với ánh mắt phức tạp. Với thực lực hiện tại của , hình như quả thật khả năng chen chân lĩnh vực livestream để chia một chén canh.
Có điều, nếu Mèo lớn TV thật sự sống , thì đối thủ trực diện chính là Huya!
Ngồi bên trái Đường Ngạo Kiệt, Trình tổng của Huya khẽ liếc sang Trần Viễn, ánh mắt sắc bén lóe lên. Đồng ngành vốn là đối thủ đội trời chung!
Trần Viễn chẳng thèm để tâm. Hắn chỉ đang nghĩ – rốt cuộc Mèo lớn TV nên đưa cho ai?