– “Không tiểu hữu là con trai nhà ai mà dám ngông cuồng ? Hàn mỗ ngày khác nhất định đến nhà thăm hỏi!” Hàn Tam Thủy giận dữ.
– “Không cần , ngươi vẫn đủ tư cách!” Trần Viễn vung tay, như coi Hàn gia lão tổng gì. Hàn Tam Thủy suýt nữa tức nổ phổi. Ở Hán Thành, ông là một nhân vật m.á.u mặt, từng ai xem thường, mà một thanh niên trẻ tuổi dám xấc láo như . Dũng khí từ mà ? Hay là do Lương Tĩnh Như truyền cho?
Trần Viễn , Tiêu Nhược Vũ, mỉm :
– “Nhược Vũ, yên tâm, những khó khăn của con, để lo.”
Hắn xoay , thẳng đến Tiêu Hán Quân, cầm lấy hợp đồng tay ông mà kịp ngăn cản. Tốc độ của Trần Viễn quá nhanh, hợp đồng trong tay chỉ trong tích tắc. Hắn lật vài trang, bật :
HY
– “Ha ha! Tiêu tổng, ông quá xem thường con gái ! Mới một trăm triệu định bán, còn liên quan tới 20% cổ phần công ty, thật là trâu bò!”
Hắn ngừng một nhịp, tiếp:
– “Vậy thì như thế , 500 triệu, mua 60% cổ phần xa tập đoàn của Tiêu gia. Tiêu tổng nghĩ ?”
Cả hội trường im phăng phắc. Ai cũng kinh ngạc, ai nghĩ một thanh niên trẻ tuổi thể “tặng ” 500 triệu như . Hơn nữa, thái độ của trông nhẹ nhàng, như đang chuyện trò với bạn bè.
Tiêu Hán Quân nghi ngờ hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-9-trieu-ty-tien-liem-cau-ban-dich-full-khong-phai-convert-nhe/chuong-103-tang-khong-500-trieu.html.]
– “Tiểu Vũ, vị là ai?”
– “Hắn là Trần Viễn, bạn học cũ của con… giàu.” Tiêu Nhược Vũ giới thiệu một cách phức tạp. Trong lòng nàng chút cảm kích, e ngại. Dù cảm tình với Trần Viễn, nàng vẫn thấy việc giống như hạ thấp bản , “trao đổi” như hàng hóa, là sự sỉ nhục đối với nhân cách.
Hàn Tam Thủy cũng ngạc nhiên, ánh mắt rời Trần Viễn.
– “Trần công tử, điều kiện của ngài là gì? Xin cứ thẳng.” Tiêu Hán Quân hỏi.
– “Điều kiện của chỉ một: 500 triệu mua 60% cổ phần xa tập đoàn của Tiêu gia, nhưng cổ phần chuyển nhượng danh nghĩa cho Tiêu Nhược Vũ. Khi hợp đồng tất, 500 triệu sẽ ngay lập tức sổ!” Trần Viễn đáp.
Cả hội trường sững sờ. Tiêu Nhược Vũ bối rối, Tiêu Hán Quân cũng phản ứng thế nào. Trần Viễn hề xem nàng là một “vật trao đổi”. Hắn khác hẳn Hàn Tiểu Cương, chỉ đơn thuần vì nàng mà bỏ tiền , đòi hỏi gì. Nam nhân , tình cảm thuần khiết khiến Tiêu Nhược Vũ cảm động đến rơi nước mắt.
– “Trần công tử, ngài thật sự chỉ yêu cầu thôi ?” nàng hỏi, giọng run run.
– “Đương nhiên , ngươi còn gì nữa?” Trần Viễn mỉm .
Nam nhân trong mắt nàng như thiên thần hạ thế, khác hẳn với những “công tử” khác. Ngay cả khi cả thế giới xem nàng là hàng hóa, Trần Viễn vẫn chỉ vì nàng mà hành động, hề lợi dụng, hề toan tính.
Trong phòng họp máy in, chỉ cần chỉnh sửa hợp đồng một chút, ẩn giấu điều khoản cũng thể xé , đến 20 phút, Tiêu Hán Quân tất việc chuyển nhượng. Hơn một nửa cổ phần về tay Tiêu Nhược Vũ, nhưng vẫn thuộc về Tiêu gia. Trần Viễn “tặng ” 500 triệu, khiến Tiêu Hán Quân hoài nghi cảm thấy khó tin.
– “Nhược Vũ, ký tên !” Tiêu Hán Quân nhắc.