Sống Như Lục Bình, Yêu Như Gió Bão - Góc nhìn của nam chính 2
Cập nhật lúc: 2024-10-07 16:54:18
Lượt xem: 27
Nhìn bề ngoài, vụ án tham ô quân lương là do nhà Trương gia gây nên nhưng càng điều tra ta càng cảm thấy kinh hãi, bọn họ ẩn mình rất khéo, đẩy tất cả mọi chuyện lên đầu Trương gia nhưng ta rốt cuộc vẫn nhận ra có gì đó đáng nghi trong đó, manh mối chỉ về phía kinh thành, hướng về vị Thái tử trong Đông cung kia.
Tự thái phó cũng âm thầm lôi kéo ta.
Về phần cô mẫu dường như cũng không còn giống như lúc trước, lúc này bà ấy chỉ hôn nàng cho ta.
Ta nhìn nàng, sắc mặt tái nhợt quỳ xuống đất, cầu xin cô mẫu thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Đáng lẽ ta nên cùng nàng từ chối, nhưng khi nhìn vào mắt cô mẫu, ta hiểu rằng lần này ta không thể nói không, ta cần sự ủng hộ của bà ấy, cần sự ủng hộ để phản công chống lại quân Hung Nô, không phải phòng thủ bị động như bây giờ.
Cho nên ta im lặng.
Trong lúc bái đường, Liễu Nhu Nhi lại làm ầm ĩ, trong lòng ta biết roc ràng nếu mình rời đi có ý nghĩa như thế nào đối với nàng, nhưng rốt cuộc ta vẫn làm như vậy.
Một mặt là thể hiện sự bất mãn đối với mối hôn sự này, mặt khác cũng là để thăm dò ý tứ của nàng, dù sao nàng cũng là nữ nhi của Tự thái phó, lại rất có tài danh ở kinh thành, chưa chắc đã không có tâm tư khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-nhu-luc-binh-yeu-nhu-gio-bao/goc-nhin-cua-nam-chinh-2.html.]
Biểu hiện của nàng lại nằm ngoài dự đoán của ta, ta vốn cho rằng nàng sẽ náo loạn, thậm chí còn có thể trực tiếp từ hôn rồi rời đi.
Ở một mức độ nào đó, có lẽ ta còn chờ mong điều đó, dù sao cũng là trong ngày đại hôn bị trượng phu đối xử như vậy, ta đã trực tiếp đặt một cái cớ vào trong tay nàng, nhưng nàng lại không làm như vậy.
Biểu hiện của nàng còn tốt hơn so với ta tưởng tượng, hành sự đúng mực, tự nhiên, hào phóng, cương nghị vững vàng chống đỡ cục diện ngày hôm đó, thực sự không hổ là khuê tú nổi danh kinh thành, cũng bởi vậy mà ta càng thêm kiêng kị đối với nàng.
Trong đêm động phòng hoa chúc, ta cố ý đề cập đến chuyện bái đường và Liễu Nhu Nhi, sự bình tĩnh và tác phong làm việc của nàng càng nằm ngoài dự đoán của ta.
Công bằng mà nói, ta rất đánh giá cao nàng.
Nếu không phải ở trong mối quan hệ như thế này, ta nghĩ chúng ta có thể trở thành bằng hữu tri kỷ.
Nhưng đến cuối cùng ta không thể hoàn toàn tin tưởng những lời nàng nói, chỉ muốn sống cuộc sống bình an yên ổn trong chính viện, tham vọng của Tự thái phó quá lớn, ông ta muốn lôi kéo ta về phe Thái tử.
Mà nữ nhi của ông ấy sao có thể đơn giản như vậy được?