Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 82

Cập nhật lúc: 2024-10-10 20:08:23
Lượt xem: 155

Mọi ánh nhìn đổ dồn về phía Kỷ Sơ Hòa, cô ngẩng đầu lên.

“Xin hỏi cô Kỷ thích hoa gì?” Đạo diễn đọc xong tờ giấy, lập tức bổ sung: “Không được nói là hoa tiền.”

[Ha ha ha ha đạo diễn hiểu Kỷ Sơ Hòa quá mà]

[Kẻ địch có chính sách, chúng ta có đối sách]

[Đừng nói Kỷ Sơ Hòa, tôi cũng thích hoa tiền]

Kỷ Sơ Hòa: “Hoa não heo.”

Đạo diễn nhíu mày: “Không phải loại này, là loài hoa thực vật ấy, cô Kỷ có thích hoa hồng không?”

Kỷ Sơ Hòa lắc đầu: “Không thích, ý nghĩa không tốt, hồng thì làm việc cả ngày, rồi sẽ héo tàn.”

Đạo diễn ngạc nhiên: “Vậy hoa nhài thì sao, hoa nhài có ý nghĩa tốt, thuần khiết không tì vết.”

“Cổ nhất mạt, lợi nhân lợi kỷ.”*

*Cổ nhất mạt, lợi nhân lợi kỷ: Từ xưa đến nay, điều tốt nhất là mang lại lợi ích cho người và cho cả bản thân mình.

Đạo diễn lảo đảo, nhân viên bên cạnh vội vàng tiến tới đỡ ông. Bình tĩnh lại, ông cố gắng hỏi: “Vậy cô thích loài hoa nào?”

Kỷ Sơ Hòa chống cằm suy nghĩ.

Đạo diễn gầm lên: “Nói hoa não heo, hoa mực nữa tôi sẽ nhảy xuống đây.”

[Ha ha ha ha đạo diễn không cần phải thế đâu]

[Sao lại đi trêu cô ấy làm gì chứ]

Kỷ Sơ Hòa từ bỏ suy nghĩ: “Cây ngân hạnh đi.”

Dù không phải là hoa, nhưng ít nhất cũng là một loại thực vật.

Đạo diễn thở phào, buông tay người đang đỡ mình, mỉm cười hỏi: “Cái này có ý nghĩa gì không?”

Kỷ Sơ Hòa: “Sinh ra làm ngân, tôi rất bất hạnh.”

“Phụt ha ha ha ha.” Tiếng cười vang dội, giọng của Lạc Đình Phỉ vọng ra xa tám mươi mét.

[Ha ha ha ha Kỷ Sơ Hòa còn nói giọng địa phương nữa]

[Cục cưng Phỉ ơi, chú ý hình ảnh! Cười đến mức có thể thấy dạ dày rồi kìa!]

[Hôm nay Hòa Hòa mạnh quá, có chuyện gì sao Hòa Tử?]

[Hòa Hòa đáng yêu quá, mẹ hôn một cái!]

[? Tôi vừa thấy ai thế? Đây chẳng phải là fan cuồng của Tạ Tư Duệ sao?]

[Trời đất, hai nhà này gặp nhau mà không đánh nhau đến c.h.ế.t là may lắm rồi, fan cuồng bị hack tài khoản à?]

Đạo diễn bấm huyệt nhân trung, nếu không phải có nhân viên công tác ngăn lại, ông đã nhảy xuống hồ rồi.

Không để mình thêm khổ sở, đạo diễn tuyên bố: “Được rồi, vậy chúng ta hãy chào đón vị khách mời mới lên sân khấu.”

Cánh cửa kính xoay nối liền biệt thự và sân sau được đẩy ra, một người đàn ông mặc bộ vest màu hồng nhạt bước vào, dáng người cao ráo, khí chất áp đảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-82.html.]

Hắn đi đến trước mặt Kỷ Sơ Hòa, lấy từ phía sau ra một bó hoa hồng, nhẹ nhàng đặt lên bàn trước mặt cô. Sau đó quay người giới thiệu với máy quay: “Tôi là Minh Dương.”

[Có vẻ đẹp trai đấy, nhưng sao lại cứ nhắm vào Kỷ Sơ Hòa, có phải trai đẹp đều thích mấy cô nàng không bình thường không?]

[Đẹp thì đẹp, nhưng sao lại cảm thấy hắn ta còn cần bạn trai hơn cả tôi]

[Đây không phải là kiểu hồng phấn mỏng manh bạn bao nhiêu tuổi rồi à]

[Không thể nào nổi tiếng thế cơ à, đây là thiếu gia Minh đấy, nhân vật chính trong mấy tin đồn bên truyền thông Hồng Kông, người tham gia trận 1v10 đấy]

[Hắn ta là ai trong trận 1v10? 0 à?]

[Tránh xa Hòa Hòa của tôi ra! Hòa của tôi là độc nhất!]

[Không phải, chị có thể đổi tài khoản không, dùng tài khoản fan cuồng của Tạ Tư Duệ để đăng cái này, tôi thực sự không quen]

Mọi người ngồi quanh bàn ở giữa chòi hóng gió, Kỷ Sơ Hòa ngồi giữa, hai bên là Tạ Lê và Kỳ Bắc Mặc, Minh Dương nhìn quanh, không ai nhường chỗ, đành ngồi vào chỗ trống ở bên cạnh.

“Hôm nay chúng ta sẽ chơi trò mèo đuổi chuột, lát nữa mọi người sẽ rút thăm, phân thành hai nhóm mèo và chuột, trên người chuột sẽ được trang bị thiết bị định vị, mèo có thể dùng điện thoại chương trình phát để thấy vị trí.

Nếu chuột bị mèo bắt được trong vòng mười phút, và bị xé bảng tên trên áo thì bị loại.

Nếu sau mười phút chuột vẫn sống sót, thì sẽ trực tiếp vào vòng trong. Có hai suất vào vòng trong, đặc biệt lưu ý, nếu sau mười phút chỉ có một con chuột vào vòng trong, mèo cũng sẽ đấu với nhau để giành bảng tên.”

Tạ Lê dựa vào ghế, lười biếng hỏi: “Có bao nhiêu con mèo?”

Đạo diễn: “Ba con.”

“Ồ ——”

Điều này có nghĩa là, ngay cả khi chuột bị bắt hết trong mười phút, ba con mèo còn lại cũng sẽ đấu với nhau.

Kỷ Sơ Hòa hứng thú: “Có thể xé bảng tên mèo ngay từ đầu không?”

Đạo diễn nghĩ ngợi: “Được.”

Mọi người rút thăm, hiển thị kết quả, ba mèo bốn chuột.

Kỷ Sơ Hòa, Tạ Tư Duệ và Minh Dương là mèo, bốn người còn lại là chuột.

Phạm vi hoạt động trong toàn bộ khu biệt thự.

Bốn chuột đeo thiết bị định vị xong đi trước một bước, vài phút sau, ba người rút thăm trúng mèo nhận điện thoại từ chương trình, trên màn hình hiện bản đồ khu biệt thự.

Bốn chấm đỏ trên bản đồ đang di chuyển không ngừng.

Tạ Tư Duệ nhận điện thoại xong đi một mình, Minh Dương ngạc nhiên hỏi: “Cậu không đi cùng Kỷ Sơ Hòa sao?”

Tạ Tư Duệ nhìn hắn bằng ánh mắt ngốc nghếch, cảnh giác rời xa Kỷ Sơ Hòa, chỉ để lại một câu: “Cẩn thận đấy.”

Minh Dương nhíu mày, tiến tới gần Kỷ Sơ Hòa, nở nụ cười: “Chào baby, lâu rồi không gặp, lần trước cô xóa wechat của tôi, tôi buồn lắm đấy.”

Kỷ Sơ Hòa bịt mũi lùi lại hai bước: “Tránh xa tôi ra, thối quá.”

Minh Dương ngẩn ra, đưa tay lên ngửi: “Thối gì?”

“Thối não.”

Minh Dương: “...”

Loading...