Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-09-22 17:20:10
Lượt xem: 159
Lưng Tạ Tư Duệ cứng đờ, oán khí càng lớn.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì!
A a a a a a a a!
Tạ Lê đáng chết, cậu ta thật muốn quay lại đ.ấ.m cho anh hai cái.
Để thể hiện sự phẫn nộ của mình, mỗi bước đi của Tạ Tư Duệ đều dậm mạnh khiến sàn nhà phát ra tiếng rầm rầm.
Những con gà đang tản bộ thong dong trong sân bị tiếng động này làm cho giật mình, vỗ cánh bay tán loạn khắp nơi. Một con gà vươn cổ ngửa mặt lên trời gáy lên một tiếng, rồi lao vút lên, đáp xuống vai Tạ Tư Duệ rồi nhảy lên đầu cậu ta, biểu diễn một màn gà vàng đứng một chân trước mặt mọi người.
“Tránh ra, tránh ra!”
Tạ Tư Duệ hoa tay múa chân muốn đuổi con gà xuống.
Lạc Đình Phỉ ngồi xổm ở cửa, chỉ vào cậu ta đang nhảy múa cười vui vẻ: “Ha ha gà bay chó sủa.”
[Ha ha ha ha ha cục cưng Phỉ xảy ra chuyện gì vậy]
[Xin lỗi, xin lỗi fan của cục cưng Phỉ xin lỗi trước, con gái nhanh mồm nhanh miệng không cố ý đâu]
[Ha ha ha ha ha công đức -1-1-1]
Tạ Tư Duệ rõ ràng nghe thấy câu này, cơ thể cứng đờ, đầu đầy lông gà lảo đảo chạy vào chuồng gà.
Một lúc sau, bộ đàm vang lên tiếng sột soạt, Tạ Tư Duệ không vui nói: “Trứng gà đâu? Chỉ thấy gà, không thấy trứng.”
“Ở dưới m.ô.n.g gà, anh sờ thử xem.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, chắc là đang do dự, nửa phút sau, cậu ta vẫn phải khuất phục.
Kỷ Sơ Hoà vừa hướng dẫn nhặt trứng, vừa an ủi cậu ta: “Làm việc cũng là một loại tu hành, anh sẽ cảm thấy cơ thể mình nóng lên, đó là biểu hiện của việc vượt qua chính mình. Anh có cảm thấy không?”
“Có, mu bàn tay nóng lên.” Tạ Tư Duệ ngạc nhiên nói: “Thật thần kỳ.”
Kỷ Sơ Hoà suy nghĩ hai giây: “Mu bàn tay nóng là do gà ị lên tay anh đấy.”
“A a a a a a a!”
Một bóng người lao ra khỏi chuồng gà, kéo theo đầy lông gà, vừa chạy vừa vẫy tay phải, trên đó có chất lỏng không rõ đang b.ắ.n tung tóe trong không trung.
Kỷ Sơ Hoà, Tạ Lê và Lạc Đình Phỉ cùng nhảy sang hai bên, tránh ra một con đường ở giữa.
Lạc Đình Phỉ chỉ tay: “Bên kia có một cái ao!”
Tạ Tư Duệ không ngừng chân, chạy thẳng về hướng cô ấy chỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-68.html.]
Một người dân bỗng nhiên vỗ đùi: “Hỏng rồi, đất bên ao còn lở, chưa sửa xong, cậu ấy đừng rơi xuống đó.”
Mấy người nhìn nhau, lập tức xoay người đuổi theo.
Nhưng vẫn muộn một bước, khi bọn họ còn ở xa, bóng dáng Tạ Tư Duệ đã trượt dài rồi rơi xuống ao.
“Bùm ——”
Hùng Vũ Thiến đang cho cá ăn bị b.ắ.n nước tung tóe, hét lên chói tai: “A! Cá của tôi!”
Chim trên cây bay tán loạn, Kỷ Sơ Hoà giật mình: “Ai làm nổ ấm nước đấy?”
“Thiếu gia!” Một người đàn ông mặc vest đen từ trên cây nhảy xuống, lao xuống nước cứu Tạ Tư Duệ.
Khi Kỷ Sơ Hoà và những người khác đến nơi, người đàn ông cao lớn mặc vest đen đang làm hô hấp nhân tạo cho Tạ Tư Duệ, vừa ép n.g.ự.c vừa hét: “Thiếu gia của tôi ơi! Sao cậu lại nghĩ quẩn thế này! Cậu còn trẻ mà, cậu c.h.ế.t rồi tôi biết đi đâu tìm việc tốt thế này!”
Nghe những lời đầy bi ai, Kỷ Sơ Hoà nhíu mày: “Người còn chưa c.h.ế.t mà anh khóc cái gì?”
Lục Nam ngừng khóc, cả người ướt sũng quay đầu lại, trên mặt lộ vẻ đáng thương không hợp với diện mạo: “Nhưng tôi ép lâu vậy rồi mà cậu ấy chưa phun nước ra.”
“Anh ép vào tim ấy, anh ép vào bụng thì làm sao ra nước được?”
Lục Nam cúi đầu nhìn, vội vàng di chuyển tay lên trên: “Ôi, tôi quên mất thiếu gia đã cao lên, lần trước rơi xuống nước n.g.ự.c cậu ấy ở chỗ này.”
Lục Nam đặt tay lên n.g.ự.c trái Tạ Tư Duệ, vừa ép vừa kêu: “Thiếu gia của tôi ơi! Cậu đừng nghĩ quẩn, tháng trước còn chưa lãnh lương, không có cậu tôi sống sao đây!”
Mọi người xung quanh đều quay đầu đi chỗ khác.
Dưới sức ép của Lục Nam, Tạ Tư Duệ giống như cá voi phun nước, mỗi lần ép ra một cột nước nhỏ.
Vài phút sau, nước trong phổi Tạ Tư Duệ được đẩy ra, để chắc chắn, Lục Nam còn ép thêm vài cái, thấy Tạ Tư Duệ ói ra nước chua dạ dày, mới yên tâm rút tay lại.
Tuy nhiên, đợi một hồi, Tạ Tư Duệ vẫn không có dấu hiệu mở mắt.
Lục Nam lo lắng, cầu cứu Kỷ Sơ Hoà: “Sao thiếu gia vẫn chưa tỉnh vậy? Chẳng lẽ nước vào não c.h.ế.t rồi? Thiếu gia của tôi ơi!”
Thấy hắn sắp khóc, Kỷ Sơ Hoà bực mình bước tới bịt miệng hắn lại.
“Bụp ——”
Miệng Lục Nam phát ra tiếng như xì hơi, ngơ ngác nhìn Kỷ Sơ Hoà.
“Đừng kêu.” Thấy hắn liên tục nháy mắt đồng ý, Kỷ Sơ Hoà mới buông tay.
Lục Nam lau nước trên mặt, lo lắng hỏi: “Tiểu thư Kỷ, phải làm sao bây giờ? Thiếu gia sẽ không c.h.ế.t thật chứ?”
_____________
Truyện đã full trên truyện HD và Dtruyen. Chương được đăng theo truyện HD