Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-09-16 15:16:14
Lượt xem: 167

Nhớ lại lúc gõ cửa bị coi là ăn mày, Tạ Tư Duệ hít một hơi thật sâu, mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý.

Cậu ta hỏi: “Vậy thân phận của cô là gì?”

“Tôi?” Lạc Đình Phỉ hào phóng nói: “Tôi sẽ là em gái của chị Sơ Hoà, không sao đâu, tôi không thấy uỷ khuất.”

Tạ Tư Duệ: “…”

Cô ấy có gì mà thiệt thòi, người nên uỷ khuất rõ ràng là—

“Chỉ có chị Sơ Hoà là chịu thiệt, tự nhiên có thêm hai đứa con lớn như vậy.”

Thái dương Tạ Tư Duệ nhảy lên, răng hàm cũng sắp nghiến nát.

Nhìn Kỷ Sơ Hoà trông có vẻ thiệt thòi sao?

Ở không xa, bà cụ càng nhìn Tạ Lê càng hài lòng, nghiêm túc khen ngợi Kỷ Sơ Hoà: “Đứa trẻ này cao lớn mạnh mẽ, nhìn rất giống con.”

Tạ Lê nghiêng đầu nhìn Kỷ Sơ Hoà.

Cô chiếm được tiện nghi, nhe răng cười vui vẻ, gần như sắp thấy được dạ dày, không biết có nghe rõ lời miêu tả của bà cụ không, chỉ vỗ vai anh rồi gật đầu mạnh: “Đúng đúng, con trai giống mẹ.”

Tạ Tư Duệ bị Lạc Đình Phỉ kéo đến đúng lúc nghe được đoạn đối thoại này.

Cậu ta còn chưa đứng vững, Lạc Đình Phỉ đã khoa trương nói: “Chị! Chị và Tiểu Lê ở đây à! Tiểu Duệ khóc đòi tìm mẹ, tôi không còn cách nào, đành phải dẫn cậu ấy ra đây.”

Tạ Tư Duệ: “...?”

Ban đầu đâu có nói là kịch bản này.

Bà cụ nhìn Tạ Tư Duệ một chút, nửa tin nửa ngờ hỏi Kỷ Sơ Hoà: “Đây cũng là con của con?”

Kỷ Sơ Hoà không nói gì, cùng với Tạ Lê đều nhìn chằm chằm Tạ Tư Duệ với biểu cảm chờ xem kịch vui.

“Tiểu Duệ, mau gọi mẹ đi!” Lạc Đình Phỉ nhập vai, đẩy cậu ta: “Sao ngay cả mẹ cũng không nhận nữa?”

Tạ Tư Duệ lề mề không chịu mở miệng.

Giằng co vài giây, cuối cùng nhẫn nhịn, nghiếng răng từ giữa kẽ răng phát ra một tiếng rất nhỏ, rất không tình nguyện: “Mẹ.”

Kỷ Sơ Hoà cười: “Ừ!”

“Bà ơi!” Lạc Đình Phỉ lại quay sang nắm tay bà cụ, nước mắt lưng tròng: “Từ nhỏ Tiểu Duệ đã không có cha, vừa rồi muốn chụp ảnh với bà vì nhớ đến bà nội đã chăm sóc cậu ấy từ nhỏ. Đứa trẻ này bị bệnh, có lẽ sắp được đoàn tụ với bà nội rồi, xin bà hãy thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của cậu ấy trước khi chết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-62.html.]

[Lạc Đình Phỉ nghe tôi, hãy làm tốt idol của cô đi, đừng phá hoại phim truyền hình điện ảnh ]

[Không phải chứ, kịch bản nổ tung như vậy thật sự sẽ có người tin sao?]

Bà cụ nghe xong, lau nước mắt, bước tới nắm tay Kỷ Sơ Hoà thương cảm: “Thúy Quả, con cũng là người số khổ.”

Kỷ Sơ Hoà vẫy tay: “Không sao, tôi nghĩ thoáng, dù cậu ấy chết, tôi vẫn còn đứa con trai lớn.”

Tạ Tư Duệ: ?

Cậu ta vẫn còn đứng đây mà.

“Phải rồi.” Bà cụ gật đầu, nhìn cậu ta, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn nở một nụ cười hiền hòa: “Đứa trẻ này trông… cũng khá giống con, không tệ không tệ.”

Tạ Tư Duệ có vẻ ngoài theo kiểu thịnh hành trong giới giải trí, nhưng không phù hợp với thẩm mỹ của người già, bà cụ có lẽ phải nghĩ mãi mới tìm được từ để khen cậu ta.

Kỷ Sơ Hoà tiếp lời: “Giống ba cậu ấy.”

“Tôi đã nói mà, nhìn có vẻ không đứng đắn.” Bà cụ lẩm bẩm một câu, nói: “Muốn chụp ảnh chứ gì, lại đây, bà chụp với tụi con. Con cũng nên nhìn thoáng một chút, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, con người ai cũng phải chết.”

Tạ Tư Duệ: “…”

Trong lúc hai người Lạc Đình Phỉ đang chụp ảnh, Kỷ Sơ Hoà đến tìm đạo diễn nộp mười tấm ảnh có chữ ký.

Nhóm của bọn họ là nhóm hoàn thành nhiệm vụ sớm nhất. Kết thúc buổi phát sóng trực tiếp, còn một khoảng thời gian trước bữa tối, Kỷ Sơ Hoà ngậm cọng cỏ đi dạo trong thôn, Tạ Lê đi theo sau cô.

Khi đi đến đầu thôn, một nhóm người đi tới.

Dẫn đầu là Thiết Tử với mái tóc vàng, cậu ta đang bịt một bên mặt, nói gì đó với đàn em bên cạnh.

Thấy hai người bọn họ, Thiết Tử vui mừng vẫy tay chào hỏi: “Hoà Tử!”

Sau khi đến gần, Kỷ Sơ Hoà mới thấy một vết sưng đỏ ở khóe miệng của cậu ta, cô tò mò hỏi: “Sao thế, hát dân ca làm sưng miệng à?”

Đàn em châm thuốc đáp thay: “Không phải, không biết ai nhét pháo vào điếu thuốc của đại ca, vừa châm lửa đã nổ, người thôn Cúc Hoa tưởng chúng tôi có tay b.ắ.n tỉa, sợ quá chạy hết.”

Thiết Tử đá đàn em bay ra: “Mày tưởng mày biết nói chuyện à?”

Hành động này làm đau vết thương ở khóe miệng, Thiết Tử nghiến răng nói: “Đừng để tao tìm ra là ai làm, tao sẽ đánh c.h.ế.t nó.”

Đàn em bịt m.ô.n.g lại gần: “Lão đại, anh muốn về nhà sửa soạn không?”

___________

Truyện đã full bên truyện HD và Dtruyen

Loading...