Khi ngẩng đầu lên, Kiều Uyển Như cũng thấy Tô Nam đang lầu, tay cầm ly rượu vang đỏ khẽ đung đưa, ánh mắt mang theo vài phần thờ ơ tùy ý. Cô sững , nhưng Tô Nam lầu dứt khoát đầu , tiếp tục xem màn trình diễn thời trang, bận tâm.
Cô do dự một chút định lên lầu, nhưng nhân viên lầu chặn .
“Xin quý khách, cô thể lên tầng hai.”
Team Hạt Tiêu
Phó Oánh Oánh tức giận: “Cô gì cơ? Dựa mà lên? là khách VIP của các đấy, chỗ nào mà tới ? Thái độ phục vụ của các quá tệ, coi chừng kiện đấy, để xem các còn giữ việc !”
Nhân viên chỉ mỉm lịch sự: “Xin quý khách, tầng là khu vực dành cho khách quan trọng, thể phiền. Hiện tại khách chỉ thể tham quan tầng một. Nếu cô lên tầng hai, xin hãy đợi đến ngày mai.”
“Không , tối nay còn dự tiệc, nhất định xem hôm nay!”
Tính khí tiểu thư của Phó Oánh Oánh nổi lên, chẳng để ai mắt. Ai dám coi thường tiểu thư nhà họ Phó chứ?
Nhân viên khó xử cô : “Phó tiểu thư, thật sự là .”
Kiều Uyển Như ở bên kéo tay cô : “Thôi , khi lầu là đặc biệt, chúng cứ ở tầng một thôi.”
Phó Oánh Oánh xong thấy như vả mặt. Cả thành phố A, ai dám đắc tội với cô ?
Cô khẩy, hất tay nhân viên và bước lên lầu: “ cứ lên tầng hai đấy, ai gặp thì tự xuống !”
Nhân viên ngăn kịp, hoảng hốt chạy theo: “Không , Phó tiểu thư…”
Ánh mắt Kiều Uyển Như chợt hiện lên vẻ đắc ý. Tất cả đều Tô Nam lầu thu mắt.
Trò vặt vãnh!
Quản lý cửa hàng thấy động tĩnh, áy náy liếc Tô Nam một cái định chạy ngăn cản, nhưng quá muộn. Phó Oánh Oánh chỉ vài bước xông lên.
Khi thấy Tô Nam, mặt Phó Oánh Oánh cứng đờ , ngoài dự liệu.
Tần Du khẩy: “ còn tưởng ai vô duyên đến thế, hóa là Phó tiểu thư. Cả thành phố A cũng chẳng thứ hai !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-87-toi-thay-kho-chiu-vi-hoi-tho-cua-co.html.]
Bị mỉa mai, Phó Oánh Oánh nghiến răng: “Hừ, thì là các ! Chẳng lẽ tầng hai các bao hết ? Dựa cho khác lên?”
“Dựa bọn thích, cô quản ?” Tần Du nhướng mày phản đòn.
Tô Nam vẫn thản nhiên xoay xoay ly rượu trong tay, hương rượu lan tỏa, khí ban đầu dễ chịu, tiếc là phá hỏng.
Kiều Uyển Như bước tới, mỉm với Tô Nam: “Lâu gặp, Tô Nam.”
“Thôi giả bộ , ai thấy cô chứ?” Tần Du chẳng nể mặt gì cả, ấn tượng với Kiều Uyển Như cực kỳ tệ hại.
Kết hợp giữa xanh và bạch liên hoa, nhân cách thế giới còn lời nào để chê hơn.
Tô Nam vẫn cúi đầu, chẳng buồn để ý đến cô , khí trở nên gượng gạo. Quản lý cửa hàng thấy thế liền hiểu ngay, những tuy quen nhưng rõ ràng ưa gì .
“Hai vị khách, tầng là do hai vị tiểu thư đến . Xin hai vui lòng xuống lầu chờ một lát ạ?”
“Dựa bắt chúng chờ?” Phó Oánh Oánh bất mãn trút giận.
Dù cái tẩu ngọc lục bảo cô cũng lấy , ông nội ngày nào cũng mắng cô, Phó Dạ Xuyên cũng đỡ lấy một câu, tất cả đều là do Tô Nam!
“ , ai cũng quen cả mà, là cùng xem ? Những bộ sưu tập trình diễn hôm nay thường bán cho khách, hiếm lắm mới cơ hội chiêm ngưỡng. Tô Nam chắc sẽ ngại nhỉ?” Kiều Uyển Như nhẹ nhàng lên tiếng.
Quản lý đang định mở miệng đuổi khách thì thấy Tô Nam nãy giờ im lặng khẽ bật .
Cô tưởng Tô Nam dám lớn chuyện mặt ?
Tưởng Tô Nam vẫn như , nuốt giận mà gì ?
Nằm mơ !
Tô Nam ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo thẳng cô :
“ ngại đấy. Bởi vì thở của cô, khiến tâm trạng thấy khó chịu.”