Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 104: Giả Vờ Yếu Đuối

Cập nhật lúc: 2025-08-10 05:12:49
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Định bôi nhọ danh tiếng của Tô Nam, khiến cô thể tiếp tục ở tập đoàn Tô thị, cuối cùng buộc cô chịu nhún mà đến ở một công ty con nhỏ trướng tập đoàn Phó thị?

 

Tô Nam hiểu ông Phó lấy mặt mũi mà mấy lời như ?

 

Cô lạnh lùng :

 

“Phó chủ tịch, xứng ăn cơm nhà họ Phó, là để dành cho chó ăn nhé.”

 

“Tô Nam, đừng điều, rượu mời uống uống rượu phạt !” Ông bắt đầu đe dọa, cảm thấy phụ nữ điều đến thế!

 

Nụ mặt Tô Nam nhạt dần:

 

“Chủ tịch Phó, đừng để đến lúc hối hận cũng kịp.”

 

Cô thật sự xem cảnh ông đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân vì tiếc nuối.

 

Đã chơi ác như , thì cô cũng cần giữ thể diện gì nữa!

 

Team Hạt Tiêu

Cúp máy xong, Tô Nam bình tĩnh gọi cho Tô Cẩn:

 

“Anh, ba mấy giờ về nước ?”

 

Tô Cẩn mỉm :

 

“Nhớ ba ? Ngày mai đó. Yên tâm, ngày mai sẽ cho đến đón em về nhà lớn.”

 

“Không cần , mai em đích sân bay đón ba.”

 

Không ai cũng nghĩ cô chẳng còn mặt mũi nào để ngoài ?

 

Vậy thì cô càng đường đường chính chính mà xuất hiện!

 

Tô Cẩn ngập ngừng:

 

sợ sẽ gây hỗn loạn…”

 

Anh sợ Tô Nam sẽ tổn thương nữa.

 

“Đừng lo, chỉ cần sắp xếp vài vệ sĩ, thêm vài chiếc xe là .”

 

“Em quyết thì theo ý em, sẽ sắp xếp. À, A Kỳ ở chỗ em thế nào ?”

 

Anh vẫn còn lo Tô Kỳ chăm sóc cho cô.

 

Tô Nam , khách sáo mà mở miệng phàn nàn:

 

“Anh ba là tên giả vờ yếu đuối mà, nhà em rối tung rối mù, còn chê em dọn dẹp, nấu ăn thì cực kỳ dở!”

 

Lúc Tô Kỳ đang ôm Tô Tiểu Hổ bước , ấm ức tức giận hét lên:

 

“Em tiêu hết 8 trăm triệu của chỉ trong một buổi chiều, còn mắng giả vờ yếu đuối? Tô Nam! Hôm nay xử lý em mới !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-104-gia-vo-yeu-duoi.html.]

Tô Kỳ nhảy lên ghế sofa, lao về phía Tô Nam. Tô Nam nhanh chóng nhảy sang bên , điện thoại:

 

“Không nữa, em chạy trốn đây!”

 

Tô Cẩn bật , tâm trạng căng thẳng cũng dịu , màn hình điện thoại tối đen mà thở phào nhẹ nhõm, hóa em gái còn mạnh mẽ và dũng cảm hơn tưởng!

 

Để đón Toi Dịch Phong về, Tô Nam còn trang điểm nhẹ, chọn một chiếc váy đen đính ngọc trai, rực rỡ thanh lịch, đầy khí chất.

 

Để đánh lạc hướng đám phóng viên lầu, Tô Kỳ đeo kính râm, đường hoàng bước ngoài, lập tức thu hút sự chú ý.

 

Đám phóng viên như ong vỡ tổ lao đến:

 

“Tô Kỳ, xuất hiện ở đây? Đây cũng là căn hộ của hả?”

 

“Tin đồn đây giữa và Tô Nam là thật ? Hai đang sống chung ?”

 

“Hai thật sự đang hẹn hò ?”

 

So với loạt tin đồn tiêu cực về Tô Nam, tin đồn Tô Kỳ và Tô Nam sống chung còn giật gân hơn, nên truy hỏi ráo riết.

 

Trong khi đó, Tô Nam từ một lối khác, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, lên chiếc xe mà Tô Cẩn phái đến, là trợ lý Dư Lâu đến đón cô.

 

Lên xe, Tô Nam cởi áo khoác, còn tâm trạng dặm lớp trang điểm.

 

Dư Lâu : “Tô phó tổng, thấy cô bình an vô sự, chúng cũng yên tâm .”

 

Tô Nam mỉm , trong lòng chút cảm động, tuy việc với lâu, nhưng sự tin tưởng lẫn khiến ai cũng cảm thấy thiết.

 

“Trợ lý Dư, mua ít quà, định để dịp kỷ niệm công ty sẽ phát cho . Đồ đang ở kho của bên bán, lát gửi địa chỉ cho , sắp xếp giúp nha.”

 

“Vâng, Tô phó tổng.” Dư Lâu tưởng chỉ là quà nhỏ, rằng đó là quà trị giá… 800 triệu tệ! 

 

Tới sân bay, Tô Nam bước xuống xe, thẳng đến khu vực VIP để chờ, còn Dư Lâu lo phần bố trí an ninh.

 

“Tiểu Nam!”

 

Nghe thấy một giọng quen thuộc, Tô Nam đầu , Tô Dịch Phong đang đội mũ bóng chày trắng vẫy tay với cô. Ông mặc một bộ đồ thể thao màu be, trông trẻ ít.

 

Ánh mắt Tô Nam ánh lên vui vẻ, chạy ngay về phía ông.

 

Tô Dịch Phong ôm cô xoay mấy vòng, lớn:

 

“Gầy , gầy ! Bảo bối của nhà gầy như thế !”

 

Tô Nam chỉ thể bất đắc dĩ mỉm , nũng nịu :

 

“Anh ba còn bảo con mập, con gầy đến !”

 

“Đừng bậy.” Tô Dịch Phong con gái càng càng hài lòng, nhưng nhớ chuyện tồi tệ , vẫn tức giận thôi:

 

“Nhà họ Phó đúng là một lũ khốn nạn khốn kiếp!”

 

 

 

Loading...