Đối với Hoắc Xuyên, trước và sau khi kết hôn cũng chẳng có gì khác biệt. Hắn bận rộn công việc suốt ngày, hiếm khi về nhà.
Mỗi lần về đến, hắn đều thấy Vân Thanh ngồi chờ ở bàn ăn.
Cô đã đợi đến mức ngủ gật, đồ ăn đã nguội lạnh. Nhưng chỉ cần Hoắc Xuyên về, cô lập tức tỉnh dậy, ăn cùng hắn.
Khi đó, Hoắc Xuyên chẳng bao giờ đáp lại những lời nói không ngừng của Vân Thanh. Bây giờ hắn lại ước được quay về khoảng thời gian đó.
Hắn muốn trò chuyện với cô, muốn hiểu cô hơn.
Chuyện tối nay, cùng những ký ức cũ cứ đan xen trong đầu, khiến lòng Hoắc Xuyên rối bời không yên.
Khi trở về Hoắc gia đã là nửa đêm.
Ngôi biệt thự vẫn sáng đèn, hỗn loạn một mảnh.
Vừa đứng ở cửa, Hoắc Xuyên đã nghe thấy tiếng Hoắc lão gia quát tháo.
Chuyện xảy ra tối nay đã lên trang nhất tin tức. Nhìn những bình luận, Hoắc lão gia chỉ có thể nghĩ rằng ngày mai cổ phiếu tập đoàn Hoắc thị sẽ rớt thê thảm thế nào.
“Hoắc Xuyên còn chưa về sao?! Chuyện lớn như vậy rồi mà vẫn còn lang thang ngoài đường?!”
Vừa dứt lời, cửa mở ra, Hoắc Xuyên bước vào với khuôn mặt lạnh lẽo.
“Anh, cuối cùng anh cũng về rồi.”
Hoắc Tịnh nhìn thấy hắn như gặp được cứu tinh.
Cô ta vừa bị Hoắc lão gia mắng cho một trận, chỉ mong Hoắc Xuyên về để hòa giải giúp.
Hoắc Xuyên chỉ lạnh lùng liếc cô ta một cái, không nói gì.
Hoắc lão gia thấy hắn, giọng đầy châm biếm:
“Xem ra con vẫn chưa quên cái nhà này nhỉ?”
“Có chuyện gì sao?” Giọng Hoắc Xuyên lạnh như băng, như thể mọi chuyện xảy ra tối nay chẳng liên quan gì đến hắn.
“Còn hỏi có chuyện gì? Hoắc Xuyên, con đã kết hôn với Vân Thanh ba năm, sao lại không biết gì về cô ta cả?! Không thấy điều gì bất thường sao? Còn nữa, tại sao lại ly hôn?!”
Hoắc lão gia quăng ra ba câu hỏi, tức giận đến run người.
Không khí trong phòng lập tức lạnh băng.
Tim Hoắc Xuyên cũng lạnh theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-toi-thua-ke-mot-gia-tai-kech-xu/chuong-68.html.]
Phải rồi… Hắn thật sự không biết gì về Vân Thanh cả, chứ đừng nói là chuyện thân phận, đến những thứ cô thích hay ghét, hắn cũng không rõ.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn.
“Con không biết.” Một lúc sau, Hoắc Xuyên ngẩng đầu lên nhìn những người trong gia đình, bình tĩnh nói: “Còn về chuyện ly hôn… chẳng phải là điều mọi người muốn sao? Không phải chính mọi người đã ép cô ấy đến mức phải ly hôn à?”
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Tôn Lan và Hoắc Tịnh.
Hai người đó lập tức tránh né ánh nhìn, mặt tái nhợt.
“Xuyên, con không thể nói chuyện với ông như thế được! Mau xin lỗi ông đi!” Tôn Lan vội vàng nói: “Vân Thanh cũng có lỗi! Nó đã lừa dối cả nhà chúng ta! Cụ thể như thế nào, chờ ba con về nước rồi bàn tiếp.”
Vân Thanh có lỗi?
Hoắc Xuyên thật sự rất biết ơn Vân Thanh, nhờ cô mà hắn mới biết được ông nội, mẹ và em gái mình là những người như thế nào.
Team Hạt Tiêu
“Đợi ông ấy về, cổ phiếu Hoắc thị chắc cũng rớt sàn luôn rồi.” Giọng Hỏa Xuyên lạnh lùng: “Ngày mai mọi người nhanh chóng gửi lời xin lỗi đến Vân Thanh đi.”
“Xin lỗi?! Nếu chúng ta xin lỗi, chẳng phải tự thừa nhận đã bắt nạt và vu khống nó sao? Cổ phiếu càng thảm hơn đấy!” Hoắc lão gia phản đối quyết liệt.
“Đúng đó anh! Đây là chuyện trong nhà, tự giải quyết là được. Cần gì phải ầm ĩ! Chị ra chỉ là con gái của Vân Khôn mà thôi. Vân gia Hoắc gia đều ngang hàng, sao phải để chị ta lấn lướt chứ?”
Hoắc Tịnh vội phụ họa, bảo cô ta xin lỗi Vân Thanh ư? Không đời nào!
Cô ta vẫn còn tức giận vì cái tát hôm nay!
“Không phải các người đã bắt nạt và vu khống cô ấy sao?”
Lời phản bác cùng ánh nhìn sắc lạnh của Hoắc Xuyên khiến Hoắc Tịnh co rúm người, im bặt.
“Nếu không công khai xin lỗi thì cùng nhau đến xin lỗi đi.”
Hoắc Xuyên biết rõ người nhà Vân gia yêu thương Vân Thanh như thế nào. Nếu không xin lỗi, Hoắc gia nhất định sẽ bị nhà họ Vân nhắm đến. Lúc đó, giới thương trường sẽ dậy sóng, và người chịu thiệt chỉ có thể là Hoắc gia.
“Không đời nào!”
“Tại sao phải xin lỗi nó?!”
Hoắc Tịnh và Tôn Lan lập tức phản đối.
Thật quá mất mặt!
Ai biết Vân Thanh sẽ sỉ nhục họ thế nào nếu họ cúi đầu trước cô ta chứ?