Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-05-06 12:22:51
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rượu trong ly được uống cạn trong một hơi. Vân Triết đích thân rót thêm rượu cho Vân Khôn rồi trở lại vị trí ban đầu.
Vân Khôn mỉm cười với Vân Triết, sau đó nhìn xuống toàn thể khách mời dưới khán đài.
“Tôi tin rằng gần đây mọi người đều đã nghe không ít tin đồn về tập đoàn Vân thị. Đồng thời, chắc mọi người đang rất tò mò về một cô gái tên Vân Thanh, người có quan hệ thân thiết với tập đoàn chúng tôi và con trai tôi, Vân Triết.”
Cả hội trường im lặng đến ngột ngạt. Mọi ánh mắt đều hướng lên sân khấu, chờ đợi lời nói tiếp theo của Vân Khôn.
Ánh mắt ông quét qua đám đông. Chỉ liếc sơ qua đã thấy Hoắc lão gia đang nhìn mình đầy mong đợi, thậm chí còn lộ vẻ tự đắc trong ánh mắt.
Đây chính là khoảnh khắc kịch tính mà ông ta mong chờ nhất.
Làm sao Vân Khôn có thể coi trọng ả tiện nhân Vân Thanh được chứ?
Sắp rồi, danh tiếng của cô ta sẽ bị hủy hoại!
Hoắc Tịnh và Tôn Lan liếc nhau cười đắc ý. Họ đã chờ khoảnh khắc này rất lâu.
“Nhân dịp này, tôi muốn đính chính và trân trọng giới thiệu với mọi người, Vân Thanh.”
…
Tình huống diễn ra hoàn toàn ngược với dự đoán của họ. Trên khuôn mặt Vân Khôn tràn đầy ý cười, rõ ràng vô cùng hài lòng với Vân Thanh.
Hoắc lão gia nhíu mày, cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản.
Team Hạt Tiêu
Ngay cả Hoắc Xuyên cũng cảm thấy nghi hoặc, trong lòng bỗng trở nên nặng nề.
Vân Khôn quay người nhìn về lối đi bên hông sân khấu, ánh mắt tràn đầy yêu thương: “Lên đây đi con.”
Một luồng ánh sáng mờ nhạt pha ánh vàng chiếu rọi xuống một góc, nơi Vân Thanh đang đứng.
Dưới ánh đèn, Vân Thanh như khoác lên mình dải ngân hà, chậm rãi bước lên sân khấu chính.
Dáng người uyển chuyển, khí chất cao quý, tà váy nhẹ nhàng lay động như sao rơi xuống biển cả, trang sức lấp lánh tỏa sáng. Cô đẹp đến nghẹt thở.
Tinh tế, rạng rỡ và đầy tự tin, Vân Thanh lúc này xứng đáng với mọi ánh nhìn. Cô hoàn toàn khác xa hình ảnh người phụ nữ lăng nhăng mà dân mạng từng đồn thổi.
Ngay khi Vân Thanh xuất hiện, máy ảnh lia liên tục, sợ bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào.
Đôi môi đỏ của cô khẽ cong lên, ánh mắt sắc bén nhưng đầy quyến rũ.
Từ khóe mắt, cô có thể thấy các chị em thân thiết đang mỉm cười rạng rỡ vì mình. Cũng thấy rõ những ánh mắt ngỡ ngàng, nghi hoặc, trong đó có cả Hoắc Xuyên.
Tốt lắm. Đây chính là hiệu quả cô muốn.
Và đây, chỉ mới là bắt đầu.
Ánh mắt Vân Khôn không rời khỏi Vân Thanh, ánh mắt ông đầy tự hào, con gái ông xứng đáng rực rỡ như một nàng công chúa.
Vân Thanh ngoan ngoãn bước đến bên cạnh ông. Bàn tay rộng lớn của Vân Khôn nắm chặt lấy tay cô. Ông nhìn xuống những gương mặt đang sốc bên dưới và mỉm cười, giọng nói vang vọng khắp hội trường.
“Tôi nghĩ khi mọi người bàn tán về chuyện này đã quên mất một điều. Đó là Vân Thanh, họ của con bé cũng chính là họ Vân.”
“Họ Vân của tập đoàn Vân thị, Vân Khôn này! Con bé là viên ngọc quý của nhà họ Vân. Là con gái tôi! Là em ruột của Vân Triết!”
Ngay sau khi Vân Khôn nói xong, cả hội trường rơi vào tĩnh lặng.
Bạch Đình sốc đến mức loạng choạng. Cái nĩa trong tay cô ta rơi xuống đất, tạo nên tiếng vang giòn tan.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cô ta.
Hoắc Xuyên không quan tâm đến sự xấu hổ của Bạch Đình. Ánh mắt hắn đầy chấn động, không rời khỏi hình bóng rực rỡ trên sân khấu, Vân Thanh.
Cùng lúc đó, các màn hình điện tử khắp thành phố đang phát sóng trực tiếp.
Vân Khôn muốn dùng cách này để nói cho cả thế giới biết thân phận thật sự của Vân Thanh.
Cô không phải là vợ cũ bị nhà họ Hoắc ruồng bỏ, cũng không phải là người phụ nữ lẳng lơ mà mạng xã hội tung tin thất thiệt.
Cô là Vân Thanh, con gái cưng của nhà họ Vân!
…
Rất lâu sau đó, mọi người trong hội trường vẫn chưa hoàn hồn.
Đặc biệt là Hoắc lão gia, sắc mặt ông ta khó coi đến mức như thể vừa nuốt phải ruồi.
Trong khi đó, Hoắc Tịnh và Tôn Lan run rẩy, không thể tin nổi những gì đang diễn ra.
Không thể nào!
Tôn Lan không chịu nổi cú tát vào mặt này. Bà ta mất kiểm soát, giọng sắc nhọn vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng: “Không thể nào! Nó rõ ràng là trẻ mồ côi, không có quyền thế gì cả! Giám đốc Vân, ông đừng để nó lừa gạt!”
“Câm miệng!”
Sắc mặt Hoắc lão gia đen như than, giận dữ quát lớn, ngăn bà ta lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-toi-thua-ke-mot-gia-tai-kech-xu/chuong-65.html.]
Vân Khôn đã đích thân tuyên bố. Hơn nữa, Hoắc lão gia cũng nhìn ra, mục đích của buổi tiệc tối nay chính là để vả vào mặt tất cả những kẻ từng xem thường Vân Thanh.
Có thể làm được đến mức này, chứng tỏ Vân Khôn thực sự yêu thương con gái mình.
Vân Khôn không hề để ý đến sự vô lễ của nhà họ Hoắc. Ông tiếp tục ném thêm một quả b.o.m xuống đám đông: “Ngoài ra, tôi còn một thông báo quan trọng. Tôi sẽ chuyển toàn bộ cổ phần đứng tên mình tại tập đoàn Vân thị sang cho Vân Thanh. Từ giờ trở đi, Vân Thanh sẽ là người sở hữu thực sự của tập đoàn Vân thị, và cũng là người kế thừa của tôi.”
Vừa dứt lời, cả hội trường nổ tung trong chấn động.
Thân phận của Vân Thanh đã thay đổi một cách ngoạn mục.
Từ giờ phút này, cô chính là người phụ nữ quyền lực nhất trong giới thương trường!
Trước khi mọi người kịp tiêu hóa tin chấn động ấy, Vân Triết cũng đứng dậy, nói tiếp: “Tôi cũng sẽ chuyển 20% cổ phần của mình cho em gái. Từ nay trở đi, em ấy sẽ là chủ tịch của tập đoàn Vân thị, nắm giữ 70% cổ phần.”
Cái gì?!
Chủ tịch của tập đoàn Vân thị lại thay đổi đột ngột như vậy?
Lại còn trao cho người phụ nữ từng bị mọi người khinh thường chỉ cách đây hai ngày?!
Ngay cả Vân Thanh cũng hơi sững sờ. Vân Triết chưa từng bàn bạc chuyện này với cô. Sao gánh nặng cả tập đoàn lại bất ngờ rơi xuống vai cô thế này?
Nhưng cô vẫn giữ được bình tĩnh, mỉm cười nhìn xuống khán đài.
Thật là hả hê.
Sắc mặt người nhà họ Hoắc đều cực kỳ khó coi.
Sau một khoảng lặng, cả khán phòng vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt.
Sau tràng pháo tay, một phóng viên không nhịn được mà hỏi: “Xin hỏi cô Vân Thanh, cô có ý kiến gì về những tin đồn trên mạng? Và sự thật đằng sau cuộc ly hôn với tổng giám đốc Hoắc là gì? Đó có phải là cuộc hôn nhân thương mại không?”
Vân Thanh đã sớm đoán sẽ có người hỏi điều này. Trong khi đó, đồng tử của Hoắc Xuyên khẽ run lên. Ánh mắt sâu thẳm của hắn nhìn chăm chú vào người phụ nữ rực rỡ kia.
Tâm Vân Thanh đã bình thản từ lâu, nên không có gì phải giấu giếm. Cô thẳng thắn nói:
“Trước hết, xin cho tôi nói về cuộc hôn nhân với anh Hoắc. Đó không phải là hôn nhân thương mại, cũng không hề có sự sắp đặt nào từ phía nhà họ Vân. Khi ấy, đơn giản chỉ là tôi yêu một cách bồng bột, còn trẻ và thiếu suy nghĩ. Tôi chấp nhận sự thất bại trong hôn nhân này. Chính sự thất bại ấy đã giúp tôi nhìn rõ mọi người và hiểu rõ chính mình hơn.
“Về những tin đồn trên mạng, mọi người bây giờ đều đã thấy rõ sự thật. Tôi cũng xin nhân cơ hội này để đính chính. Đồng thời, tôi cảm ơn gia đình đã luôn ủng hộ tôi. Nếu là người bình thường, danh tiếng của họ có lẽ đã bị hủy hoại từ lâu rồi.
“Tôi hy vọng từ nay về sau, mọi người có thể cư xử văn minh hơn và đừng dùng những tin đồn vô căn cứ để tổn thương người khác. Xin hãy giữ mồm giữ miệng.”
Nói xong, Vân Thanh mỉm cười, không nói thêm lời nào.
Lời ít nhưng đủ khiến tất cả im lặng.
Hoắc lão gia toàn thân run rẩy. Người phụ nữ mà nhà họ Hoắc từng coi thường vì nghĩ là trẻ mồ côi, giờ đây lại trở thành người kế thừa của tập đoàn Vân thị.
Lúc này, ông ta mới cảm thấy hối hận.
Lúc đó, ông ta lẽ ra nên nhận ra những điểm nghi ngờ.
Nếu thực sự là trẻ mồ côi thì sao ông ta lại không tra được bất kỳ thông tin nào về Vân Thanh?
Trong đầu Hoắc Xuyên lúc này toàn là hình ảnh của Vân Thanh trong quá khứ.
Cô gái từng liều mình chỉ vì yêu hắn.
Ánh mắt từng ngập tràn yêu thương đó, giờ đây như ngọn nến đã lụi tắt.
Sự thất bại này đã giúp cô nhìn rõ mọi người, bao gồm cả hắn?
“Xin hỏi cô Vân, lý do cô ly hôn là gì? Do tính cách không hợp? Hay vì có người thứ ba xen vào?” Một phóng viên khác hỏi tiếp.
Bạch Đình đang đứng cạnh Hạo Xuyên chợt sững người.
Cô ta cảm nhận rõ ánh mắt của mọi người đang đổ dồn về phía mình.
Cô ta rất muốn bỏ chạy nhưng không thể.
Ban đầu cô ta đến đây để chứng kiến Vân Thanh bị bẽ mặt, nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại.
Vân Thanh nhìn Hoắc Xuyên và Bạch Đình đang đứng cạnh nhau, rồi nói: “Anh Hoắc và cô Bạch Đình thật là xứng đôi. Tôi chỉ có thể làm như bao người khác, chân thành chúc phúc cho họ. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, bạc đầu giai lão.”
Một câu nói chua cay và đầy mỉa mai.
Ánh mắt cả hội trường lập tức đổ dồn vào nhà họ Hoắc.
Hoắc lão gia cảm thấy toàn thân khó chịu, như đang ngồi trên đống kim châm.
Hoắc Tịnh chỉ muốn trốn đi. Những ánh mắt khinh bỉ và giễu cợt như đang lột trần cô ta giữa đám đông.
Hôn nhân kết thúc, chỉ còn lại một tiếng thở dài.
Trước đây, ai cũng cho rằng Vân Thanh là người phụ nữ vô ơn, rằng cô được vinh hạnh gả vào hào môn rồi lại bị đuổi đi.
Nhưng bây giờ, tất cả chỉ thấy nhà họ Hoắc là những kẻ ngu ngốc.
Họ đã cưới phải một vị tiểu thư mà không hề hay biết, con gái ruột của Vân Khôn!