Giờ đây họ cũng gọi cảnh sát khi khống chế đàn ông , ngay lập tức bọn họ cũng đưa ông Tuấn bệnh viện để chữa trị.
Lúc cả nhà trong sự lo lắng mà ngừng ở bên ngoài chờ đợi, xem thử rốt cuộc ông Tuấn sẽ như thế nào. Mà họ mong rằng ông Tuấn sẽ , hơn hết những chuyện xảy quá bất ngờ và quá kinh khủng...
Và tới ba ngày mà ông Tuấn bệnh viện tới tận ba , thậm chí sẽ chuyện gì xảy với căn nhà của nữa . Lúc bà Lan vô cùng lo lắng, trong khi hai đứa con của bà cũng ...
Giờ đây bà lên tiếng với mấy đứa con của rằng:
“Này, là chúng tìm thầy Pháp . Khi những chuyện kinh hoàng luôn xảy với gia đình chúng , chắc chắn là do con quỷ heo đó !”
Nghe những lời , bọn họ cũng tin bà, mà cho rằng cha của xô xát với đàn ông nên mới như để trả thù. Và những chuyện liên quan gì đến quỷ heo cái truyền thuyết ở cái làng mà họ đang sống. Thậm chí họ tin rằng đây chỉ là việc mê tín dị đoan mà thôi...
Bà những lời con của mà cảm thấy tức đến vô cùng, bà thể kiềm chế cảm xúc của nữa, ngay lập tức vung tay tát mặt ba đứa ba cái, lớn tiếng quát:
“Tao đến mức đó mà bọn mày còn , thậm chí tin tao nữa. Bọn mày chờ cái nhà c.h.ế.t hết, lúc đó bọn mày mới tỉnh mà tin tao chứ gì?”
Nghe lời của bà , ngay lập tức con trai cả là Bảo lên tiếng:
“Mẹ, tát chúng con? Bọn con , nó liên quan đến ma quỷ gì , cái đó chỉ là sự trùng hợp mà thôi. Và bây giờ cho dù mời thầy Pháp, cũng chỉ tốn tiền chứ gì!”
Em gái của là Linh lên tiếng bảo:
“Phải, đúng đó , nên suy nghĩ . Thậm chí coi chừng sẽ lừa đó, vì bây giờ những tên thầy pháp đều là giả mạo thôi!”
Bà tiếp tục tát cho hai hai bàn tai, lên tiếng bảo:
“Được, nếu như các con lo cho gia đình , thậm chí chỉ nghĩ đến tiền bạc thì hãy mau cút ! Mẹ sẽ tự tìm thầy pháp để cứu gia đình chúng ...”
Họ thấy sự tức giận của mà im lặng, đó cũng lên tiếng giải thích:
“Được, gì thì . bọn con ham tiền như nghĩ. Chỉ là mời thầy pháp đến, bởi vì bọn con sợ lừa thôi. Hơn hết, thời đại nào mà còn mê tín dị đoan như !”
Bà đến đây mà cũng con cho . Thế là cơn giận của bà cũng nguôi , giờ đây bà lên tiếng bảo:
“Được , các con về nhà , để ở đây chăm sóc cha con là . Ta chuyện với các con nữa, vì thế nào các con cũng bao giờ tin tưởng !”
Dứt lời, ngay lập tức bác sĩ từ trong phòng bệnh cũng . Bà chăm chăm bác sĩ mà hỏi:
“Bác sĩ, hiện tại chồng của như thế nào? Anh vẫn chứ?”
Bác sĩ lên tiếng đáp:
“À, hiện tại vẫn . Người nhà nên chăm sóc kỹ lưỡng hơn ha. Còn giờ rời vì công việc của ...”
Thế là bác sĩ rời , của họ ngay lập tức chạy trong phòng, thậm chí đóng chặt cửa cho bọn họ . Trong những lời của bọn họ vang lên:
“Này, gì chứ? Mau cho bọn con ! Tại hành động ? Có giận chúng con bởi vì việc mê tín dị đoan nhưng bọn con ngăn cản đúng ?”
Bà lên tiếng đáp:
“Các con hãy mau trở về , mệt . Thậm chí các con đây cũng chỉ phiền đến cha của , nên các con ở . Các con cứ về nhà , khi cha các con tỉnh , sẽ thông báo đến thăm. Coi như cầu xin các con đó...”
Nghe , họ chìm trong sự bất lực, gì mà đành quyết định trở về nhà. Bởi bây giờ cho dù gì với chăng nữa, thì bà cũng sẽ bao giờ tin tưởng họ, thậm chí còn nghĩ rằng họ vì tài sản nên mới như với bà...
Giờ đây, còn tiếng động bên ngoài nữa, bà ngay lập tức ôm lấy chồng của mà :
“Thật may là . Nếu thì em sẽ chết. Anh bình phục như là , nhưng em nhất định sẽ tìm cách để gia đình chúng gặp nguy hiểm nữa... Và giờ em chỉ còn chờ tỉnh mà thôi!”
Dường như ông cũng thể những lời của bà. Sau tầm ba phút, ông cũng tỉnh , ngay lập tức mở mắt . Trong khi bà thì vô cùng vui mừng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-heo-tra-thu-zylj/chuong-15-khong-tin-tuong.html.]
“Chồng, cuối cùng cũng tỉnh ! Anh , em lo lắng cho . Em cứ tưởng là mất luôn , thậm chí cả cuộc đời chúng sẽ gặp nữa...”
Anh đưa tay chạm má bà, lau những giọt lệ , đó thở dài lên tiếng:
“Hazz... Bà cứ yên tâm , sẽ bỏ bà . sẽ sống với bà đến răng long đầu bạc mà. Tình yêu của chúng sẽ là vĩnh cửu, chẳng gì chia cách ...”
Bà ngay lập tức trong sự ngại ngùng mà lên tiếng:
“Gì... Sao ông những lời đó? Đã như mà vẫn còn văn chương, thả thính nữa ? Trời, ông đúng thật là đáng ghét mà...”
Nghe và thấy bà ngại ngùng, ông mỉm , đó lên tiếng đáp:
“Hahaha, bà lớn mà còn ngại ngùng như con nít . Thôi , giỡn nữa. Bây giờ cảm thấy đói , bà mua thứ gì đó cho ăn ...”
Thế là bà cũng đồng ý mà bắt đầu rời , để mua đồ về cho chồng của ăn...
Tài