Trước cửa tiệm cắt tóc, sáu giỏ hoa chúc mừng khai trương bày trí trang trọng.
Những giỏ hoa kết khung gỗ, phía dán giấy đỏ dày đặc, phía điểm xuyết bằng lá cỏ xanh, bên trong cắm đều tăm tắp những bông hướng dương vàng rực, tạo thành một biển vàng lấp lánh.
Trên mỗi giỏ hoa, những lời chúc mừng khai trương rõ ràng bằng chữ đen nền giấy đỏ.
"Khai trương hưng thịnh, tài lộc dồi dào!"
"Nguồn tài dồi dào, thông suốt tám phương!"
"Hưng thịnh vạn sự thuận, phồn vinh tài lộc đến!"
Đường Tình bước lên, những nét chữ mạnh mẽ giấy, đầu tiên cô nhíu mày, đó bật lên một nụ vui sướng.
"Kỷ Quân Trạch!! là Kỷ Quân Trạch!!"
Chắc chắn trở về!!
Trong niềm vui khôn xiết, Đường Tình kiễng chân, đảo mắt xung quanh. Nét chữ rõ ràng là của Kỷ Quân Trạch, những giỏ hoa khai trương chắc chắn là món quà bất ngờ dành tặng cô.
Cô đến tiệm từ sớm, lúc xe tải của Chu Vọng Trần vẫn còn đang chạy vòng quanh thành phố, đường Kim Sa cũng đông qua . Đường Tình quanh nhưng vẫn thấy bóng dáng Kỷ Quân Trạch .
"Kỷ Quân Trạch! Anh đây ! Em nhận bất ngờ của !"
Đường Tình cất cao giọng, ánh mắt tràn đầy háo hức.
Trái tim cô đập thình thịch, nụ môi thể nào dừng . Chỉ đến lúc , cô mới nhận nhớ Kỷ Quân Trạch đến nhường nào. Nếu xuất hiện ngay bây giờ, cô nhất định sẽ ôm thật chặt!!
Cô thực sự, thực sự, thực sự nhớ !!
"Kỷ Quân Trạch!"
Đường Tình gọi to một nữa, nhưng vẫn hồi âm.
Bạch Tiểu Liên bước lên, nhíu mày : "Chị Tình, phó doanh trưởng Kỷ vẫn còn hai ngày nữa mới kết thúc diễn tập mà."
" đây rõ ràng là chữ của Kỷ Quân Trạch mà..."
Đường Tình những dòng chữ giỏ hoa, cô thể nào nhận nhầm . Khi Kỷ Quân Trạch rời , để cho cô những ghi chú tỉ mỉ, từng chi tiết một. Mỗi khi nhớ , cô đều lén lấy xem, cô thể nào nhầm lẫn nét chữ của .
Xào xạc...
Đột nhiên, những chiếc lá giỏ hoa rung nhẹ, Đường Thiên Kiều nhanh chóng bước tới, giơ tay và kéo bốn bé mặc quần áo vá chằng vá đụp từ phía giỏ hoa.
Cậu lớn nhất trông mười bảy mười tám tuổi, nhỏ nhất chừng tám chín tuổi. Đặc biệt là bé nhỏ nhất, đeo kính nhưng một bên gọng kính gãy, dùng vải buộc tai để giữ.
"Ơ?"
Bạch Tiểu Liên nhanh chóng nhận họ, "Mấy đứa là bốn em Chiêu Tài Tiến Bảo nhà chị Chu ?!"
Dương Thành Chiêu vững, liền đẩy Đường Thiên Kiều , che chắn cho ba đứa em phía .
"Chúng trộm cắp, những giỏ hoa là chúng mang đến!"
"Chị Chu? Các cháu là con của Chu A Mẫn?"
Đường Tình tò mò hỏi.
Cô nhớ Chu A Mẫn từng nhắc đến bốn đứa con của , đứa lớn thích mộc, con chim gỗ tặng Nhị Bảo chính là do bé .
Dương Thành Chiêu gì, chỉ nhíu mày, ánh mắt đề phòng Đường Thiên Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-407-bat-ngo-khai-truong-mon-qua-bat-ngo-tu-ky-quan-trach.html.]
Cậu nhắc :
"Chúng trộm! Chỉ là mang giỏ hoa đến thôi!"
Đường Thiên Kiều hừ một tiếng: "Mang giỏ hoa đến, lén lút trốn phía thế ?"
"Dù chúng cũng trộm!"
Vân Vũ
Dương Thành Chiêu lớn tiếng đáp.
Dương Thành Bảo đẩy cặp kính, bước từ phía trai.
"Khi chúng mang giỏ hoa đến, dây buộc lỏng, trai đang giúp chúng buộc ."
Dương Thành Bảo tuy nhỏ con nhưng đôi mắt một mí lấp lánh, linh hoạt. Cậu bước đến bên Đường Tình, nghiêm túc chào theo kiểu quân đội.
"Chủ tiệm Đường, những giỏ hoa thực là phó doanh trưởng Kỷ nhờ , đợi đến ngày khai trương của chị thì mang đến. Trong lúc vận chuyển, chúng gặp chút sơ suất, trai sợ phó doanh trưởng Kỷ bắt đền nên mới sửa .
Chúc chị khai trương đại cát, tài lộc vô biên!
Buôn may bán đắt, thông suốt bốn phương!
Mở cửa nghênh khách, hứng lộc bốn bề!"
Dù còn nhỏ tuổi nhưng Dương Thành Bảo năng rõ ràng, mạch lạc. Đường Tình giờ mới hiểu , hóa Kỷ Quân Trạch lén liên hệ với Dương Thành Chiêu, nhờ họ giỏ hoa và mang đến trong ngày khai trương của cô.
Cô chợt nghĩ, kế hoạch của cô, chị Chu đều , bốn em nhà họ Dương cũng nắm thông tin. Đặc biệt là những giỏ hoa , tinh tế, còn dùng hoa hướng dương. Kiếp cô thích hoa hướng dương, vì nó luôn hướng về ánh mặt trời, rực rỡ và tràn đầy hy vọng.
Món quà bất ngờ của Kỷ Quân Trạch chạm trái tim cô, khiến cô bất ngờ cảm động.
"Cảm ơn các cháu, các cháu !"
Đường Tình tiệm, lấy bốn phong bao lì xì nhỏ, đưa cho Chiêu Tài Tiến Bảo mỗi đứa một cái.
Dương Thành Chiêu phong bao lì xì tay, nhíu mày, nhận. Tiền giỏ hoa, chú Kỷ trả , chỉ việc theo bản vẽ, tổng cộng bốn đồng, là nhiều tiền . Anh chỉ kiếm tiền bằng chính sức , nhận bố thí của khác.
Thấy Dương Thành Chiêu nhận, Dương Thành Bảo tươi, đỡ lấy phong bao lì xì từ tay Đường Tình.
"Cảm ơn chủ tiệm Đường! Chú Kỷ trả tiền giỏ hoa , tổng cộng bốn đồng! Hàng giao, chúng cháu đây!"
Dương Thành Bảo vẫy tay chào Đường Tình, Dương Thành Tài và Dương Thành Tiến cũng vui vẻ vẫy tay theo. Nụ mặt bé chân thành, khung gỗ là do trai và nhặt, hoa mua từ vườn hướng dương với giá rẻ, giấy đỏ xin từ các cô trong khu tập thể, trừ chi phí, họ còn lãi ba đồng rưỡi!
"Ừ, các cháu cẩn thận nhé!"
Đường Tình dồn hết sự chú ý những giỏ hoa cửa, cô nhẹ nhàng vuốt ve những nét chữ giỏ hoa, ánh mắt tràn đầy dịu dàng. Món quà bất ngờ của , cô thích lắm, thích.
Kỷ Quân Trạch, cũng sắp về ...
lúc Đường Tình đang mơ màng, chiếc xe tải từ bãi phế liệu từ từ lăn bánh qua con phố bên ngoài đường Kim Sa.
"Khai trương tiệm Tình Quân! Muốn xinh , đến Tình Quân, mỹ nữ đều ở đường Kim Sa!"
"Khai trương tiệm Tình Quân! Muốn xinh , đến Tình Quân, mỹ nữ đều ở đường Kim Sa!"
Tiếng rao kéo Đường Tình trở về thực tại, cô vỗ tay, cẩn thận xếp những giỏ hoa khai trương sang hai bên cửa tiệm, vẫy tay :
"Hôm nay khai trương, chúng cùng , hết sức ! Khẩu hiệu của chúng là..."
"Muốn xinh , đến Tình Quân, mỹ nữ đều ở đường Kim Sa!"
Đường Tình nắm chặt tay, tràn đầy tự tin. Ngày trọng đại của cô cuối cùng cũng đến!